Lúc Hà Châu về đến dưới tầng lầu căn hộ, Lý Vĩ Bằng đang tựa vào xe hút thuốc lá nâng cao tinh thần. Thấy Hà Châu đã trở lại, Lý Vĩ Bằng báo cáo: "Lúc trước đèn trong phòng ngủ có bật mấy lần, vài phút thì tắt."
Hà Châu gật đầu, nói một tiếng cảm ơn rồi bảo Lý Vĩ Bằng mau chóng về nhà nghỉ ngơi.
Tiếp đó, anh vội vàng vào nhà. Căn hộ tối om. Hà Châu đi vào phòng ngủ, kiểm tra Tôn Hồi đang nghiêng mình ngủ, thấy cô vẫn nhắm mắt, anh mới thoáng yên tâm.
Hà Châu vừa định quay người đi vào phòng vệ sinh thì tấm chăn dịch chuyển, anh nhỏ giọng: "Đánh thức em à?"
Tôn Hồi hơi hơi vén mắt, ngoắc cái tay chống bên gối của anh, lẩm bẩm: "Không ạ. Anh đi đâu đấy?"
"Trả tiền!" Hà Châu hôn Tôn Hồi, không đợi cô phản ứng lại từ trong ngỡ ngàng, anh đã nói tiếp: "Em mau ngủ đi. Anh tắm trước đã!"
Mười lăm phút sau, Hà Châu nằm lên giường. Một cái đầu nhỏ bé liền chui tới trước ngực. Ánh trăng sáng trong, gió đêm hè đang dùng nhịp điệu thoi đưa nhẹ nhàng nhất nơi thành phố này.Hôm sau, Mặt Trời treo cao, chim hót ve kêu. Vầng thái dương vẽ một vòng tròn nhỏ, cho cuối tuần một khởi đầu tốt đẹp.
Tôn Hồi rời giường sớm, cô lấy trứng gà và hành lá trong tủ lạnh, lấy bột mì trong tủ, nướng mấy cái bánh trứng. Trong mỗi cái bánh trứng cho thêm một lát thịt xông khói và mì sợi vừa xào, rắc đều hành lá lên, cắn một miếng là lưu lại vị thơm nơi răng và môi.
Hà Châu ăn một lúc ba cái, còn muốn ăn nữa thì thấy Tôn Hồi đưa miếng bánh trứng mà cô đã cắn một nửa cho anh, lưu luyến nói: "Anh ăn đi!..."
Hà Châu không nhịn nổi cười, chẳng nỡ cướp chút đồ ăn ấy của cô.Còn tại biệt thự ven biển phía bên kia, từ bên ngoài từng tấm thủy tinh, Mặt trời rọi thẳng vào, đem những tờ tiền mệnh giá một trăm tệ rải đầy phòng khách chiếu không còn chỗ nấp, hệt lửa thiêu chẳng chừa đường lui.
Mai Cẩn An mặc một cái váy ngủ bằng lụa, từ từ bước ra khỏi phòng, vịn cầu thang mà nhìn xuống phòng khách bừa bộn. Tối qua, cô ta luôn bị vây trong kinh sợ, mãi đến lúc bước chân của Hà Châu nối tiếp nhau xuống lầu, giẫm trên bậc cầu thang, gõ bên tại cô ta như chuông báo động đột ngột reo vang, cô ta mới chợt bừng tỉnh, mạnh mẽ lùi về phía sau mấy bước. Nhưng từ đầu chí cuối Mai Cẩn An không thốt nổi một tiếng. Cô ta chưa bao giờ nhát gan như vậy. Luồng khí lạnh ấy từ trên người Hà Châu ùn ùn thốc vào Mai Cẩn An, lại làm cho cô ta cũng chẳng dám nhúc nhích.
Mai Cẩn An nắm chặt lan can, sắc mặt hệt sương giá. Cứ đứng vậy một lúc lâu, cô ta mới trở về phòng ngủ tắm rửa thay đồ, rồi xách túi giẫm lên những tờ tiền đầy sàn nhà, mở cửa ra ngoài không mang theo mảy may do dự.
Trước khi chuông ngoài cửa nơi Chu Phong ở kêu, hắn đang cùng nói chuyện với Tôn Địch mới sáng sớm đã chạy tới.
Vẻ mặt Tôn Địch không lành, bước vào cửa liền ném mạnh túi xách lên sô pha, rồi khoanh tay, xoay người chất vấn Chu Phong: "Anh đây là cho em ngạc nhiên bất ngờ nhỉ, ra tù ngay cả một lời chào hỏi cũng không có?"
Hôm qua, Mai Đình Sơn đón Tôn Địch đi ăn bữa tối, cô ấy vẫn cho rằng hai người hẹn hò. Đến nhà hàng đỗ xe mới thấy Chu Phong, Mai Đình Sơn còn châm chọc: "Thật khéo, vẫn tưởng vào phòng bao cho Tôn Địch một niềm vui bất ngờ nữa, không nghĩ ở đây đã gặp được!"
Tôn Địch chả có bất cứ niềm vui bất ngờ nào, kinh hãi thì không ít, hồi lâu mới duy trì lại dáng vẻ, không thất lễ trước mặt Mai Đình Sơn.
Chu Phong thờ ơ đáp: "Có cần thiết chào hỏi cô không?"
Tôn Địch thoáng ngớ người, đỏ mặt nói: "Chu Phong, anh làm rõ cho em, giờ em thế này đều là anh hại. Nếu anh muốn vượt mặt em hợp tác với Mai Đình Sơn, nằm mơ đi!"
"À, tôi lại quên mất thân phận của cô hiện giờ rồi!" Chu Phong giễu cợt: "Bạn gái tai tiếng của chủ tịch Mai, bản lĩnh tài giỏi nha!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[RE-UP] CHƠI ĐỘC- KIM BÍNH ( HOÀN)
Любовные романыTác giả:Kim Bính Thể loại:Ngôn Tình, Trinh Thám, Ngược, Sủng Nguồn:gacsach.com Khi ấy, Tôn Hồi vẫn đang đi học, để kiểu tóc ngắn giống đầu bê con, khắp cơ thể toát ra năng lượng dồi dào, ngập tràn sức sống. Trong mắt cô không có anh, mà anh bị điên...