13.

1.3K 148 3
                                    

Lưu Trí Mẫn vội vội vàng vàng, khi mở cửa thì vẻ mặt vẫn còn khá căng thẳng. May mà má Lưu gấp buông đồ trong tay, chỉ đi thẳng vào phòng, căn bản không để ý đến vẻ mặt của cô.

Lưu Trí Mẫn nhanh tay đóng cửa, quay mặt nhìn về phía mẹ mình, thoáng đau đầu: "Mẹ, sao hôm nay mẹ lại tới đây vậy?"

"Thì chẳng phải thời gian trước mẹ mới về quê cùng dì con, xách ít đặc sản trở lại sao? Nên là muốn cho con nếm thử." Má Lưu thuận thế ngồi xuống bên bàn ăn, "Mẹ nghĩ con bay chuyến chiều, giờ kiểu gì cũng phải về tới rồi, bèn đến đây xem."

Cả nhà Lưu Trí Mẫn đều là người thành phố B. Lúc trước Lưu Trí Mẫn nói muốn dọn ra ở riêng, má Lưu là không yên tâm, cũng không đồng ý. Mãi đến khi xác định căn hộ Lưu Trí Mẫn thuê chỉ cách nhà một con phố, bà mới xuôi theo.

Cũng chính vì ở gần nên má Lưu thi thoảng lại đến thăm con gái. Trước kia cô ở một mình thì không sao, hiện tại có thêm Kim Mẫn Đình, nếu mẹ cô còn đột kích như vậy thêm vài lần nữa thì sớm muộn gì cũng lòi đuôi.

"Còn chưa ăn cơm sao?" Má Lưu thấy trên bàn dọn sẵn mì gói, hai cái tô, hai gói mì, ngay cả muỗng đũa cũng có đôi có cặp thì khựng lại một chút, sau đó cười gượng nói: "Mẫn Mẫn, gần đây khẩu vị khá tốt ha?"

Lưu Trí Mẫn còn đang tính toán xem khi nào thì giới thiệu Kim Mẫn Đình cho má Lưu biết, cũng không chú ý đến bát đũa trên bàn cơm, chỉ gật đầu có lệ: "Vâng, gần đây ăn có hơi nhiều."

Má Lưu lập tức nghiêm túc chau mày. Ăn có nhiều cỡ nào cũng không cần những hai đôi đũa chứ?!

Bà lén quan sát một vòng, phát hiện phòng ở con gái nhà mình gọn gàng hơn rất nhiều. Quần áo ngày thường tùy tiện vắt trên giường cũng được xếp hết vào tủ.

Chẳng lẽ là yêu đương thật?

Má Lưu chà xát tay, chỉ cảm thấy bồn chồn như đứng đống lửa, như ngồi đống than, hận không thể mau chóng rời đi.

"Mẫn Mẫn, con xem cũng không còn sớm nữa, mẹ còn hẹn với dì con cùng đi nhảy quảng trường, thôi mẹ đi trước nha." Má Lưu đứng dậy, ngẫm nghĩ rồi lại nói, "Có chuyện gì thì nhất định phải nói với mẹ ngay đó."

Lưu Trí Mẫn cứ cảm thấy lời mẹ nói có ẩn ý, lại không dám hỏi kĩ, đành phải ứng tiếng: "Dạ biết."

Má Lưu thấy con gái thất thần thì lại càng thêm khẳng định suy nghĩ trong lòng. Bà cầm lấy túi xách, đi vài bước, đột nhiên như sực nhớ ra điều gì lại quay đầu, nghiêm túc nói với Lưu Trí Mẫn: "Mẫn Mẫn, nếu sau này con bị ăn hiếp, nói cho mẹ. Mẹ nhất định dẫn hội chị em đi chống lưng cho con."

Đây vẫn là lần đầu tiên con gái yêu đương, nếu lỡ gặp người không tốt thì chẳng phải sẽ thiệt to sao?

"Hả?" Lưu Trí Mẫn thoạt tiên vẫn chưa hiểu, dừng một chút mới ngộ ra, bèn bất đắc dĩ nói, "Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?"

"Đúng rồi, lần này con đi công tác nửa tháng, mẹ với ba đều rất nhớ, có rảnh thì về nhà chơi." Má Lưu xoa đầu con gái, cười thật hiền từ, "Nếu muốn giới thiệu ai với ba mẹ thì cả nhà lúc nào cũng hoan nghênh."

winrina | vợ tôi đáng yêu nhất quả đấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ