9

1.7K 230 18
                                    

còn hai tháng cuối cùng để cố gắng, jisung cầm danh sách trường đại học trong tay, tối đó trong gian phòng ngủ ngồi dò từng trường một, sổ tay ghi chép chi chít thông tin tuyển sinh. trong số các cột ghi chú ngang dọc, có một cột đặc biệt được jisung gạch highlight lên.

những trường có chương trình trao đổi đi du học canada.

jisung như tìm thấy lẽ sống của mình, một tuần sau đó hắn cảm nhận trong mình như sống lại một chút ý nghĩa, chuyện học cũng không còn như gió thổi mây bay, jisung thật sự dồn sức vào việc ôn thi như một kẻ loạn trí. điều này, zhong chenle có thể nhìn ra.

jisung học ngay cả vào giờ giải lao. chenle từ nhà ăn quay về, xoa xoa bụng tròn quay đầy ắp mì xào thì thấy park jisung từ lúc tan học đến giờ không rời khỏi ghế, hắn cầm trên tay cây xúc xích cắn dở, trên bàn là một hộp sữa bò. jisung mở tập ghi chép từ vựng tiếng anh trước mặt, vừa đọc bài vừa ghi thêm từ mới, sau đó hắn sẽ tranh thủ giải thêm một số đề thi, làm thêm một số bài đọc, đồ ăn trưa khiêm tốn mãi vẫn không được ăn xong.

jisung đến lớp từ rất sớm, vừa ngồi vào bàn sẽ lật sách bài tập toán giải những bài toán khó và sửa đề thi đã hoàn thành vào đêm hôm trước. chenle đôi khi còn bắt gặp đối phương gà gật ngủ ở góc cây gần nhà thể chất vào giờ nghỉ trưa, xung quanh là những trang sách văn học bị gió thổi lật lên, chi chít những dòng chữ được ghi chép cẩn thận.

chenle còn biết được rằng, quá trình ôn thi đại học của jisung hoàn toàn là tự học. jisung không thể đến lớp học thêm vì tất cả giáo viên trong trường đều đã cho tên hắn vào danh sách đen vì tội phá phách, jisung không thể xin học, cũng không thể kiếm ai đủ tốt bụng để hướng dẫn mình học, nên chỉ có thể như người mù mò mẫm từng bước lấy lại gốc để xây dựng nền tảng học lên những cái khó hơn.

dù vẫn còn cảm giác muốn tránh né park jisung, nhưng trong lòng chenle lại len lỏi cảm giác nể phục hắn. trong vòng hai tháng ngắn ngủi, việc học của jisung tiến bộ rõ rệt, những bài kiểm tra năng lực về sau đạt điểm khá cao, dự đoán đã có thể thi vào các trường tầm trung ở khu vực.

dần dần, sự cố gắng của park jisung đã làm chenle lay động. giờ đây, cậu đã có thể ở cùng một nơi với hắn mà trong lòng không còn cảm giác nhộn nhạo. một ngày nọ, chenle nhìn bóng lưng của jisung loay hoay ghi ghi chép chép ở nhà thi đấu trong khi mọi người đang giải lao cười đùa với nhau, bút cài trên tai, nhìn rất giống một tên bác học khùng điên. chenle lại đá vào mông của jisung làm hắn loạng choạng, khi nhìn thấy chenle thì jisung vô cùng bối rối gật nhẹ đầu chào.

"cậu làm gì vậy?"

"tôi học lí."

chenle nghiêng đầu nhìn mé tay dính mực của jisung, nhận ra dạo này hắn dùng bút nhiều đến mức mà đốt đầu tiên của ngón giữa đã sưng tấy, chai sạn. jisung đóng vội tập vở, sợ rằng chenle sẽ cáu giận vì mình không tập bóng mà học môn khác, trước khi kịp giấu hết đồ vào cặp thì chenle đã ngẩn ngơ hỏi một câu.

"cậu thật sự muốn học đại học sao?"

jisung ngẩng đầu lên, nhìn chenle dán mắt đi nơi khác, lời nói rất không giống như là hỏi mình.

【JICHEN - SHORTFIC - CÔN ĐỒ 】Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ