🥖🥖🥖
Certain renard gascon, d'autres disent normand,
Mourant presque de faim, vit au haut d'une treille
Des raisins mûrs apparemment,
Et couverts d'une peau vermeille.
Le galand en eût fait volontiers un repas ;
Mais comme il n'y pouvait atteindre :
"Ils sont trop verts, dit-il, et bons pour des goujats."Fit-il pas mieux que de se plaindre?
Cáo kia dù trắng hay đen
Đói meo tưởng chết tới nơi
Giàn cao trông thấy nho tươi ngon lành
Nho chín mọng phơi mình đỏ chót
Gã phong lưu nước bọt chảy dài
Không với tới, gã chê bai:
- Nho xanh chỉ xứng miệng loài phàm phu!Than phiền phỏng ích hơn ru?*
Những vạt gió lạnh trong một chiều thu vùng Paris khô cằn thổi đến một câu truyện ngụ ngôn của một người mẹ đang kể cho một đứa trẻ lên năm.
Lời kể cứ vang lên dưới khung trời Paris bởi những con người khốn khổ.
Họ khốn khổ, bần hàn nhưng chẳng thiếu sức sống, chẳng thiếu tình yêu thương. Cái họ thiếu chỉ đơn giản là vật chất.
"Anh V thích anh JK đúng không?" Betty nhìn tôi với ánh mắt tò mò rồi hỏi.
Trước đống lửa nhỏ đốt bên ven sông Seine chỉ còn tôi và cô bé Betty tuổi 13.
Chính Quốc đã chạy đi mua một chút đồ khi thấy cô bé đang hì hục nướng một củ khoai tây.
Bây giờ cũng đã gần 3 giờ chiều rồi.
Việc la cà tốn khá nhiều thời gian. Di chuyển từ Les Halles đến đây chỉ mất tầm 50 phút. Trước khi đến ven thủ đô, Quốc còn dẫn tôi đi tham quan nhiều nơi nên phải đến chiều chúng tôi mới đến gặp Betty.
Tôi kết thân với Betty rất nhanh.
Đây là một cô bé lanh lợi và yêu đời. Chuyện bệnh tật có vẻ chẳng hề hấn gì nhiều đến nhóc này. Và công nhận là cô bé rất dễ thương, chắc sẽ có khối chàng yêu thích nếu Betty còn đi học ở trường.
"Gì cơ? Làm sao mà nhóc biết?"
"Chẳng có ai nhìn người mình không thích với ánh mắt như anh đâu!" Nó thảy thêm củi vào đống lửa rồi chỉ điểm.
"Ánh mắt như nào cơ?"
Tôi nhướng mày, hỏi ngược lại, tay vẫn xoay đều củ khoai tây tôi giành của Betty cho chín kỹ.
"Thì ánh mắt giống như mấy anh chàng bảnh tỏn nhìn mấy cô nàng sang chảnh dạo phố mỗi buổi chiều ấy! Kiểu vậy... Em không biết nữa..."
"Chắc chứ?"
"Không..." Con bé nhỏ giọng đáp.
"Nhưng em chắc chắn là anh thích anh JK!" Nó khẳng định chắc nịch.
Sự liến thắng của cô nhóc này khiến tôi bật cười. Không thể ghét trẻ nhỏ được mà.
"Đúng là anh rất thích JK. Không, nói thích cũng không phải. Là yêu mới đúng. Và ánh mắt của anh dành cho em ấy không phải như nhóc miêu tả. Nói chính xác thì anh nhìn JK với con mắt nâng niu điều quan trọng nhất của cả đời anh. Hơn nữa, nó còn là ánh mắt đánh dấu chủ quyền đấy."
![](https://img.wattpad.com/cover/280315894-288-k645221.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Dòng Seine màu mắt em
FanficHôm ấy là một chiều lập đông, một chiều se lạnh, một chiều quạnh hiu. Trên chiếc cầu Pont des Arts bắc qua dòng Seine yểu điệu, gió cứ nhởn nhơ mà mơn trớn gò má phớt nhẹ sắc hồng của em. Ghen tị thật... ✨ "Thá...