13. Zimzalabim

2.3K 168 6
                                    

"Wendy, nếu em cứ hát kiểu vô hồn như vậy thì không nên tiếp tục nữa, hôm nay cứ dừng lại ở đây đi".

Seungwan luôn là người sẽ thu âm trước, dẫn dắt những thành viên khác trong bài hát. Nhưng hôm nay tinh thần không tốt, đầu óc cũng không tập trung nổi cho việc ghi âm. 

"Cứ về giải quyết vấn đề cá nhân của mình trước đi, rồi ngày mai quay lại đây"

Bất cứ ai nhìn vào cũng thấy là Seungwan buồn rầu nhiều như thế nào, mà với một bài hát vui tươi và đầy tự tin như Zimzalabim thì cô chính là không bắt mood theo được. Seungwan cúi đầu xin lỗi và quyết định cứ thế đi về. 

Bọn họ có lịch thu âm khác nhau, hôm nay cũng chỉ có một mình cô có lịch trình ra ngoài nên cũng vinh dự nhận đi chợ cho cả nhóm. 

Seulgi thì snack khoai tây, Yerim thì kem choco, Joy thì đòi bánh mì ngọt, còn Joohyun... Chị không để lại tin nhắn nào trên group chat cả nên hẳn là không cần cái chi đi, hoặc là có cần nhưng cũng không còn muốn nhờ vả cô nữa. Seungwan check lại danh sách đồ cần mua một lần nữa trước khi rời khỏi siêu thị. Cuối cùng cũng không chịu được, cô quay đầu thanh toán thêm một vài món.

Buổi tối hôm đó, cô lần đầu gặp lại Joohyun ở hành lang ngoài kí túc xá. Chị chỉ vừa đi bỏ rác về, còn cô là kệ nệ mang một đống đồ ăn trên tay. Chị cũng chẳng nói gì với cô, một mạch đi đến và giành lấy túi đồ trên tay cô. Seungwan ngơ ngác nhìn chị đã mở cửa và đứng chờ đợi cô tiến vào. 

"Em không vào nhà à?"

Giọng đều đều của chị làm cô không đoán ra được cái gì, Seungwan cố tỏ ra bình thường nhất và bước qua chị, đi vào nhà. 

Rene bê bê: Một hồi mấy đứa ra ăn uống đầy đủ một xíu, lấy sức ngày mai thu âm

Mặc dù là ở chung nhà nhưng chị Joohyun là hong có sức kêu mấy đứa nên chỉ lấy điện thoại ra bấm bấm ở khung chat nhóm. 

Chị tự nhiên ở việc sửa soạn đồ đạc từ trong túi đồ cô mang về. Seungwan đã nín thở cho mỗi lần chị lấy đồ ra vậy đấy. Nhưng cuối cùng cũng quyết định không chờ, định tiến về phòng nhưng lại bị giọng nói chị giữ lại.

"Chị có cái này đưa em", đồ đạc cũng bỏ qua một bên, Joohyun từng bước tiến về người con gái đã một ngày hơn chưa gặp, nắm lấy bàn tay đã thật lâu chưa được nắm lấy, kéo về phòng mình. "Đi theo chị"

Seungwan cũng là máy móc nghe theo, chiếc balo còn đeo trên vai cũng chưa được chủ nhân của nó cho về vị trí đúng đắn.

Ở phòng Joohyun một lần nữa, những kí ức kinh khủng của đêm hôm ấy lại tràn về, nhưng không chỉ đêm ấy mà nhiều đêm hôm trước nữa, cũng đều là ở nơi này. Cho nên khi bàn tay chị đột nhiên che đi tầm nhìn của cô, Seungwan đã có thể bình tĩnh lại đôi chút.

"Em nhắm mắt lại một chút nhé", không hẳn là ra lệnh, lại giống như dịu dàng yêu cầu, chị lục đục ở tủ đồ mình một lát lâu để có thể đứng ở trước mặt cô. 

Seungwan đã ngoan ngoãn nghe lời, đôi tai làm việc hết công sức để thay chủ nó xem xét mọi thứ, nhưng khứu giác lại là thứ chiến thắng. Cô đã ngửi thấy mùi tóc chị lướt qua khi chị quay người và khi chị trở lại, mùi hương nước xả vải nồng nàn từ chị, vẫn làm cô chao đảo.

[WENRENE] Short HairNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ