Ánh sáng len lói dần xuất hiện sau lớp mây dầy đặc. Trong căn phòng những con người còn đang say giấc nồng ôm lấy cục bông đang cuộn tròn người khẽ động đậy.
Mở nhẹ đôi mắt, chống tay xuống chiếc nệm ngồi dậy nhìn mấy người xung quanh khẽ cong môi. Cậu di chuyển nhẹ nhàng ra ngoài để các anh ngủ. Họ cũng tỉnh giấc không lâu sau khi cậu đi
Một lúc sau các anh đã sửa soạn tươm tất bước ra ngoài, cảnh tượng họ là một cậu bé đang lu bu làm đồ ăn, những cử chỉ bưng đồ ăn chậm rãi, mỗi lần chỉ lấy được một dĩa đồ ăn đưa lên bàn. Các anh khẽ mĩm cười đi vào phụ cậu
"Các anh dậy rồi. Buổi sáng tốt lành"-Cậu xoay qua thấy c.a mà cười tươi chúc buổi sáng
"Buổi sáng tốt lành Kookie"-C.a mĩm cười cũng chúc buổi sáng
Các anh đi lại phụ cậu nhưng cậu không cho và bảo họ ở yên ngay bàn. Các anh cũng chỉ biết nghe theo mà đi lại chỗ ngồi, ánh mắt luôn hướng về cậu bé đang làm đồ ăn cho mình mà không khỏi ôn nhu. Nhìn cảnh tượng này không khác gì một gia đình cả. Cậu đặt tất cả đồ ăn trên bàn rồi ngồi xuống cùng họ
"Hôm nay tủ lạnh ko còn nhiều đồ ăn Kookie chỉ làm mấy món này thôi. Các anh ăn đỡ nha"-Cậu vừa nói vừa gắp đồ ăn cho từng người xong rồi mới gắp cho mình
"Không sao đâu tụi anh cũng hay ăn vậy lắm"-Jin gắp miếng thịt đưa vào chén cậu
Các anh thấy Jin gắp đồ ăn cho cậu mà cũng thay nhau gắp cho cậu đến nỗi đồ ăn trong chén đã chồng cao như tháp. Cậu nhìn họ mà không khỏi nhịn cười nói:
"Các anh ăn đi đừng gắp cho em nữa"
"Chân của em đỡ chưa"-Mon nhớ ra vết thương của cậu mà hỏi
"Dạ chân em ổn rồi anh"-Cậu nhìn xuống chân mình rồi nhìn lên anh
Họ nghe cậu nói cũng yên tâm mà ăn tiếp. Bữa ăn trải qua với nhiều tiếng cười, họ chưa bao giờ có một bữa ăn vui đến vậy. Họ thầm cảm ơn đối phương vì đã đến bên cạnh và an ủi mình.
"Em đợi chút, để bọn anh về nhà lấy đồ"-TaeTae nói xong c.a cùng nhau chạy thật nhanh về nhà còn cậu thì đứng đó chờ họ quay lại
"Chúng mày chịu về rồi sao, sẵn lên phòng gọi MinGi giúp tao"- Bà đặt tách trà xuống nhìn c.a
C.a không nói gì chỉ cúi đầu rồi đi lên phòng, bà ta cũng không bận tâm mà uống nốt tách trà. Lúc sau thì các anh đi xuống cúi chào bà rồi đi ra ngoài. Bước ra ngoài nhìn phía nhà đối diện cậu đang ngồi chồm hổm miệng luyên thuyên gì đó hình như là đang nói chuyện với đàn kiến. Các anh nhìn cậu mà không khỏi lắc đầu cười, khẽ đi lại mà cậu không hề hay biết
"Nè con kiến kia sao các anh chưa ra nữa mày nói tao nghe xem"- Cậu nhìn chầm chầm với nó mà hỏi. Các anh chỉ biết nhịn cười mà lên tiếng
"Bọn anh tới rồi nè"
"Các anh ra hồi nào vậy"-Cậu nghe tiếng liền đứng dậy nhìn c.a
"Mới tới thôi. Chúng ta đi thôi"
Họ cùng nhau dắt tay bước đi đến trường. Đến nơi cậu và các anh khác lớp nên phải tạm biệt nhau
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allkook] Dập Tắt Thù Hận
Random"Mấy thằng đó chết rồi tìm làm gì" "Chị nói dối" ............................................... "Em lại nhớ các anh nữa rồi" Đến một ngày các anh quay lại với ý định trả thù chuyện năm xưa nhưng không ai biết trong tim của các anh luôn c...