Từng đòn roi giáng xuống như trời đánh và theo đó tiếng la đau đơn cũng không ngoại lệ. Ông Kim không nể tình nghĩa cha con mà cứ thế đánh mạnh, các anh nhìn cũng thấy đau giùm hắn ta nhưng hắn đáng bị như vậy.
Ting~tong
Tiếng chuông cửa vang lên hai hồi cắt ngang cuộc giáo huấn kia, người quản gia chạy ra mở cửa còn ông Kim lúc này cũng buông roi xuống nhìn về phía cửa.
Một cậu trai trẻ với dáng vẻ đáng yêu mặc trên người một chiếc áo trắng, chiếc quần rộng và khoác thêm áo len trắng. Mái tóc uốn nhẹ dài ngang tai, gương mặt trắng trẻo và cặp môi hoa anh đào hồng mọng đang nở nụ cười thiên thần tiến vào bên trong nhà. Người đó không ai khác chính là Jeon Jungkook.
Em nhẹ nhàng đi lại đặt đồ trên bàn rồi cất giọng lễ phép:
-Con thưa ông bà Kim con mới tới, chào các anh
Cúi đầu chào một cái sau đó đứng thẳng người, đôi mắt nghìn sao nhìn mớ hỗn độn kia có chút lân lân trong lòng.
Ông Kim thấy em thì nở nụ cười hiền hòa mời em ngồi:
-Mừng con tới chơi
-Dạ con cảm ơn ạ
Jungkook điềm đạm ngồi kế bên bà Kim bên cạnh là Jung Hoseok. Không khí trở nên ngượng ngạo trước sự xuất hiện của em chỉ có ông Kim đang vui cười. Các anh nhìn dáng vẻ của Jungkook bọn hắn có hơi khó hiểu nếu như trước đây em sẽ sổ sàng tìm đánh MinGi nhưng nay lại nhẹ nhàng nói chuyện, không biết em đang nghĩ gì.
Jungkook cầm chiếc túi đồ đưa đến trước mặt ông Kim nói:
-Dạ đây là rượu nhân sâm ba con tặng cho người ạ. Nghe nói mai là sinh nhật ông Kim ba con bận nên không đến được chỉ có thể nhờ con biếu người món quà nhỏ này
-Trời đất cái ông bạn già này, haizz dù sao cũng cảm ơn ông ấy khi nào ông ấy rảnh thì nói ba con đến chơi với ta
Jungkook gật đầu cười, ông Kim cười khắc khắc mắt híp lại không khí dần vui hơn nhưng đó là đối với em và ông Kim. Bà Kim đã lấy lại ý thức sau khi ngửi mùi hương kia nhìn thấy em bà ta có chút lo sợ.
Jungkook ngồi bên cạnh nỗi lo sợ càng dâng cao, định lên phòng thì bị một giọng nói kéo lại:
-Bà Kim khoan đi đã, ba con cũng có món quà cho bà ạ
Lấy trong túi đồ một hộp quà, mở ra thì đó là một sợi dây chuyền cao quý độc nhất vô nhị của Im gia. Đây cũng không ngoại lệ nhìn thấy đồ quý giá mắt bà ta sáng lên. Món đồ này bà ta đã muốn có rất lâu rồi nhưng số tiền phải bỏ ra quá khủng khiến bà ta có chút e dè.
Nhưng sao đồ quý như vậy lại tặng bà ta, chưa kịp hỏi ông Kim đã lên tiếng:
-Ông Im thật là, đến chơi thôi đừng tặng mấy cái này làm gì, bà ta có một đống trang sức ở trong phòng chưa đụng vào nữa kìa.
Jungkook nghe ông nói cười khúc khích lựa lời nói:
-Dạ đây là món quà ba con đã dày công chuẩn bị, biết là người buồn khi ông ấy không đến do công việc nên món quà này cũng là để tạ lỗi với người ạ. Mong người nhận
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allkook] Dập Tắt Thù Hận
Random"Mấy thằng đó chết rồi tìm làm gì" "Chị nói dối" ............................................... "Em lại nhớ các anh nữa rồi" Đến một ngày các anh quay lại với ý định trả thù chuyện năm xưa nhưng không ai biết trong tim của các anh luôn c...