Chap 43: Cảm xúc lạ

387 24 3
                                    


Bây giờ đã là giấc trưa cũng đến lúc cho bảo bối của họ ăn rồi. Kim SeokJin và Min Yoongi tất bật trong bếp nấu những món ngon cho bé con. Mùi thơm bay khắp nhà Jungkook khịt khịt mũi em cất tiếng hỏi:

-Chị Kim ơi, các anh đang nấu đồ ăn ạ?

Kim Taehyung xoay qua xoa đầu em nở nụ cười cưng chiều:

-Đúng rồi em, bây giờ đã là buổi trưa cũng sắp tới giờ ăn cơm rồi

-Mấy anh nấu thơm quá chị Kim

Em nở nụ cười ngây ngô mà không để ý đôi tay hắn đang nắm chặt lấy tay em, gương mặt thích thú sướng mê cả người còn những con người kia ghen ghét nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.

Hai người từ trong bếp không biết chuyện gì bước ra trên tay cầm thức ăn đặt lên bàn, nhìn sang hắn ra hiệu bữa ăn trưa đã xong dẫn bảo bối của họ lại ăn.

-Tụi nó nấu xong rồi, chị dẫn em lại bàn ăn

Hắn đỡ lấy em đi lại bàn ăn, Jung Hoseok kéo ghế ra cho em ngồi vào. Tất cả đã ngồi đầy đủ trên bàn ăn, hắn gắp món thịt ba chỉ mà em thích đưa vào bát của em:

-Jungkook em ăn thịt ba chỉ đi cho béo lên nha, chị thấy em ốm quá

-Em cảm ơn chị, em rất thích thịt ba chỉ

Xoa nhẹ cái đầu tròn ủm cái má nhai thức ăn mà phúng phính hồng ửng lên, đôi môi không ngừng chu ra do đồ ăn quá nhiều vào miệng. Jungkook đột nhiên ho sặc sụa, tiếng két của ghế vang lên các anh vội vã chạy rót nước cho em, Kim Taehyung vỗ nhẹ tấm lưng nhỏ không ngừng hối thúc bọn người kia.

-Nước của em đây Jungkook

Đưa ly nước cho em hắn không ngừng vuốt lưng em, đợi khi em uống hết ly nước không còn sặc nữa hắn và bọn họ mới an tâm, Park Jimin cốc nhẹ đầu em rõ đau. Jungkook sờ chán trán mếu môi:

-Sao chị đánh em, đau

-Là anh Park đánh em chứ không phải chị, anh ấy nói em đó ăn từ từ thôi không thì sặc cơm rất khó chịu

-Em xin lỗi mọi người em sẽ chú ý hơn

-Được rồi ăn thôi

Họ tiếp tục bữa ăn, em cũng không ăn vội vã mà từ từ đưa thức ăn vào miệng nhưng cũng có lúc cho nhiều thức ăn vào miệng liền bị Kim Taehyung khẽ nhẹ vào đũa. Ăn xong hắn có phụ trách việc chăm sóc, nói chuyện với em, còn Kim SeokJin thì đi lấy thuốc cho em uống.

-Uống thuốc thôi nào Jungkook ơi

Jungkook nhíu mày em rất khó chịu với thuốc lắc đầu lia lịa, gương mặt ỉu xìu năng nỉ:

-Em không uống đâu thuốc rất đắng với lại em đã khỏe hơn rồi không uống chắc không sao đâu, nha chị

-Không được, bác Moo đã dặn chị phải cho em uống thuốc đúng cử, em không được chủ quan có hiểu không

-Nhưng nó đắng lắm

Bé con của bọn hắn sợ đắng nhất trên đời, còn nhớ khi nhỏ em bị bọn hắn bắt uống thuốc liền ăn vạ nằm vùng vẫy trên nền nhà khóc lóc ầm lên, khi đó họ lấy một viên kẹo cho em ngậm thì liền nín khóc. Kim NamJoon chạy lên lầu rồi chạy xuống trên tay cầm hủ kẹo đưa về phía hắn:

[Allkook] Dập Tắt Thù HậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ