Chap 18: Người cuối cùng

308 17 1
                                    

Jungkook cùng Sirin đỡ con người đầy vết thương kia vào nhà. Đặt hắn ta trên giường, Jungkook nhanh chóng cởi đồ hắn ra và đi lấy nước ấm. Sirin nhìn người nọ tay vuốt nhẹ cằm, nhìn từ trên xuống dưới cơ thể nam nhân này chắc là do ẩu đả, đa số thì chỉ là những vết thương trầy xướt rướm chút máu. Vết thương nặng nhất chắc phải là ngay chỗ hong trái, nhìn thì vết thương hơi sâu nhưng cũng không đến nỗi mất mạng.

Jungkook từ phòng tắm đi ra trên tay cầm thau nước ấm đi đến đặt nó bên cạnh giường, nhìn sang người chị đang trầm tư của mình mà lên tiếng:

-Chị coi về sớm để ba mẹ lo, ở đây em lo được

Nghe cậu nói cô có hơi chần chừ, dù sao chưa biết hắn ta tốt hay xấu sao có thể tự tiện để cậu một mình được chứ:

-Hay để chị ở đây với em rồi sáng chị đi làm sớm, chị không yên tâm để em với người lạ

Thấy chị lo cho mình trong lòng cậu rất vui, cậu biết chị Sirin luôn quan tâm và yêu thương cậu hết mực vì thế cậu gật đầu nghe theo chị:

-Vậy chị báo với ba mẹ ở lại với em, trong tủ đồ có đồ của chị hôm bữa để quên chị lấy ra mặc đi

Cô gật đầu rồi đi ra ngoài gọi điện cho ông bà Jeon thông báo còn cậu thì ở lại lâu người cho nam nhân kia và băng bó vết thương cho hắn. Dù có hơi hậu đậu nhưng cậu vẫn hoàn thành việc băng bó. Cầm bộ đồ đã dính đầy máu cậu đem đi giặc chúng. Cứ như thế một buổi tối kết thúc, cuộc gặp gỡ định mệnh cũng chỉ mới bắt đầu.

Sáng hôm sau~

Nam nhân nằm trên giường tỉnh giấc mà bất giác nhăn nhó bởi cơn đau. Nhìn cơ thể đã được băng bó còn được thay quần áo rất sạch sẽ hắn nhìn mà hài lòng vô cùng. Xung quang căn phòng chỉ có một chút ánh sáng len lói qua rèm cửa hắn xoay qua nhìn trên bàn thì thấy một khung ảnh, định cầm lên để nhìn rõ thì cánh cửa đột ngột mở ra.

Jungkook thấy người đàn ông đã tỉnh tay cầm khay đồ ăn tiến đến đặt nó xuống bàn đồng thời cầm khung ảnh cất vào tủ và kéo rèm qua một bên, ánh sáng trực tiếp chiếu thẳng vào căn phòng. Khuôn mặt ưu tú cùng đôi mắt to tròn như đôi mắt nai hiện ngay trước mặt hắn.

Cậu tiến lại người đàn ông nhìn gương mặt hắn đã đỡ hơn phần nào thì cũng an tâm nhưng hơi khó chịu vì hắn cứ nhìn chằm chằm vào mình:

-Anh cảm thấy ổn hơn chưa?

Người đàn ông lúc này mới nhận thức lại mà trả lời:

-Tôi thấy ổn hơn rồi, cảm ơn cậu

-Chuyện tôi nên làm mà

Cậu lắc đầu mĩm cười nhẹ nói

Nhìn tô cháo sắp nguội cậu cầm đưa đến trước mặt hắn khéo lên tiếng nói:

-Anh ăn cháo đi để nguội không tốt

Nhận lấy tô cháo hắn gật đầu. Múc từng muỗng cháo vào miệng lúc này cơ thể cũng đỡ hơn phần nào vì đã được lót cái bụng đói này. Ăn xong hắn định tự đi dẹp thì cậu lại giành lấy còn đưa cho hắn thuốc bắt hắn uống còn mình thì đi dẹp đồ.

[Allkook] Dập Tắt Thù HậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ