Chương 35: Tình yêu có lẽ sẽ đến muộn nhưng nó chắc chắn sẽ đến!

312 24 7
                                    

(Nhắn nhủ từ Editor: hehehe, một chương siêu cấp ngọt ngào, ngọt hơn cả đường  lái laaa, không ngọt thì chắc chắn Bắc Kinh không phải của Trung Quốc, Anh sẽ trở về Eu, dịch chương này toi đã phải dừng lại vài lần vì ngộ độc cơm chó.)

Nguyễn Tinh Thư che lại lỗ tai, mặt vùi vào một cái cánh tay khác, lỗ tai cùng tuyến thể đều phiếm hồng, điều này cho thấy bạn nhỏ này quá thẹn thùng rồi.
Nguyễn Tinh Thư cảm giác tâm can đều phải nhảy ra ngoài, tim đập so với bình thường đều nhanh hơn rất nhiều, không ngừng nhảy lên.

Cậu ấy, cậu ấy như thế nào lại, lại như vậy! Thật quá đáng!

Sở Hạc Châu sờ sờ môi, khóe miệng dâng lên nụ cười.

“ Sở, Sở ca! Cậu, cậu sao có thể...... có thể.....” Phó Viên Tấn kinh hãi nhìn Sở Hạc Châu, hắn hối hận nên ở căng tin lâu hơn một lát, tới sẽ không phải thấy cảnh kinh hồn này.

“ Làm sao?” Sở Hạc Châu nhướng mày, nụ cười trên môi vẫn chưa tắt, mắt vẫn chú ý lên bàn trên cùng cậu bé thẹn thùng kia.

“ Tớ làm cái gì không nên làm sao?” Sở Hạc Châu cười cười, Phó Viên Tấn cảm thấy đột nhiên chính mình như bị sét đánh qua.

“Tinh Thư ~” Phó Viên Tấn chạy đến Nguyễn Tinh Thư trước mặt, chính mình tự bắt đầu một vở kịch nhân sinh, Nguyễn Tinh Thư đầy mặt đỏ bừng ngẩng đầu nhìn Phó Viên Tấn.

“ Tinh Thư, cậu phải đối với cậu ấy tốt một chút, nhất định phải đối tốt một chút, ngàn vạn lần đừng ghét bỏ Sở ca, tớ biết Sở ca là một người vô nhân tính, tính cách không ai có thể ưa nổi, nhưng đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu ấy chân thành đối với một Omega như vậy, tớ liền yên tâm đem cậu ấy giao lại cho cậu!”

Phó Viên Tấn hu hu chạy đi, không phải hắn thương tâm, là bởi vì hắn vừa mới nói xong câu đó, lúc sau thấy Sở Hạc Châu nắm lấy nắm tay, kinh nghiệm nói cho Phó Viên Tấn, nếu hắn hiện tại không chạy, đợi chút nữa liền không chạy được.

Nguyễn Tinh Thư nghe Phó Viên Tấn nói mặt lại càng đỏ hơn, lại muốn cúi đầu xuống bàn, nhưng lại bị người đằng sau giữ lấy áo, lại nhẹ nhàng cầm cánh tay cậu, xoay người cậu lại đối diện với anh.

Sở Hạc Châu để Nguyễn Tinh Thư ngồi nghiêm chỉnh mới đưa tay lên chỉnh lại cổ áo cho cậu.

“ Người bạn nhỏ, có thể suy xét vấn đề này một chút có được không? Cậu có thể suy nghĩ mà có phải không?”

Sở Hạc Châu lúc nói hơi hơi nghiêng đầu, nhìn thẳng Nguyễn Tinh Thư, mắt phượng hơi cong cong cười, trong ánh mắt nhìn người bạn nhỏ của anh đều là ôn nhu cùng mềm mại, Nguyễn Tinh Thư đối với ánh mắt kia thật sự không dám nhìn, mỗi lần gặp cái ánh mắt này đều làm tim cậu nhũn ra.

Nguyễn Tinh Thư đè lại trái tim đang nhảy rộn lên, muốn cho nó nhảy chậm một chút làm sao bây giờ, cậu ấy bảo suy xét cái gì? Là suy xét ở bên nhau sao? Cậu chưa từng nghĩ đến sẽ phát sinh ra loại sự tình này.

Nguyễn Tinh Thư thở dài, héo gục đầu xuống, mấy chỏm tóc cũng mềm mại rũ xuống theo, cùng chủ nhân chúng tâm tình giống nhau.

Học Bá Hôm Nay Lại Chọc Đến Tiểu Nãi Bao Rồi Sao ( Tiểu Thuyết)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ