Chương 6: Chia Cách

667 97 18
                                    

"Em đợi ngài"
_______________________

"Có thể"

Câu nói vừa dứt, Cung Tuấn đã tiến tới vòng tay ôm lấy Trương Triết Hạn. Trương Triết Hạn ngẩng đầu đặt cằm lên vai cậu hỏi khẽ

"Đau không?"

Nếu là bình thường Cung Tuấn sẽ nói không đau. Nhưng có lẽ do vừa được người bảo vệ nên yếu đuối một chút. Cung Tuấn chôn mặt vào hõm vai Trương Triết Hạn thì thầm

"Đau"

Trương Triết Hạn đột nhiên có chút khó chịu trong lòng. Trái tim như bị móng vuốt cào một cái. Y vuốt tóc Cung Tuấn

"Mai không đến nữa được không?"

Cung Tuấn im lặng không nói. Trương Triết Hạn tự tiếp lời mình

"Về làm cho tôi. Tôi trả tiền cho cậu"

Cung Tuấn hơi siết vòng tay lại

"Được"

Bắt đầu từ hôm đó, Cung Tuấn bắt đầu theo Trương Triết Hạn học cách quản lí sổ sách. Thực ra về cơ bản Cung Tuấn cũng từng được mẹ dạy, nhưng có thể là do sổ sách của Trương gia quá nhiều. Cậu chủ có thể bám theo Trương Triết Hạn để học hỏi.

Hôm nay Trương Triết Hạn trở về nơi tổ chức Huyết Diệp. Từ ngày thành thân y chưa đến đây lần nào. Thực ra Trương Triết Hạn lập ra tổ chức này đầu tiên là vì trả thù. Bây giờ cũng đã sắp hoàn thành rồi. Y đang suy nghĩ việc giải tán tổ chức.

Trương Triết Hạn ngồi tựa lưng vào ghế ở đầu của chiếc bàn dài. Hai bên còn ba người khác. Tuổi cũng không còn trẻ nữa. Trương Triết Hạn nói

"Người dính dáng đến năm đó cũng chỉ còn hai người. Một là Ân Tu ở Bắc Kinh, một là Hợp Ly ở Thiên Tân. Mấy hôm nữa đến Bắc Kinh trước đi"

Một người đội mũ kiểu dáng cổ hai bàn tay đan vào nhau hỏi

"Ngài tính thế nào?"

Trương Triết Hạn tựa đầu ra sau nhắm mắt lại. Trong đầu hiện lên bóng dáng Cung Tuấn mỉm cười đầy trong sáng. Rất lâu Trương Triết Hạn mới xua đi hình ảnh trong đầu mình

"Xong thì giải tán. Mọi người cũng không còn trẻ. Vì tổ chức mà lo lo sợ sợ mỗi ngày. Cũng đến lúc nghỉ ngơi. Những kẻ phải trả giá cũng đã trả giá hết rồi"

Ba người nhìn nhau, họ cảm giác Trương Triết Hạn có chút thay đổi rồi. Không thể nói rõ là thay đổi như thế nào, nhưng có vẻ đã khác trước rất nhiều.

Trương Triết Hạn im lặng một lúc lại nói: "Mai khởi hành đi Bắc Kinh. Đi bằng xe riêng cũng mất thời gian 6 7 ngày rồi. Lúc về có thể vừa kịp lúc ăn tết"

Ba con người sáu con mắt nhìn nhau. Thiếu chủ của họ thay đổi thật rồi. Trước đây ngày tết y thậm chí còn chọn làm ngày xử lý mạng người. Bây giờ lại suy tính thời gian về để ăn tết. Rốt cuộc là điều gì khiến Trương Triết Hạn biến đổi nhanh như vậy. Cưới thê tử về rồi ai cũng thay đổi sao?

Trương Triết Hạn cho mọi người giải tán. Y thì lên xe đi về nhà. Dạo này đường phố Thiên Tân vẫn hỗn loạn và ồn ào như thế. Cũng chỉ có Cung Tuấn mới có thể lớn lên ở nơi này lại lớn thành bộ dạng như vậy thôi.

[Hoàn] •Tuấn Triết•「俊哲」 || Trương Tiên Sinh, Em Có Thể Không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ