22

502 53 2
                                    

*Lưu ý: Không hoàn toàn dựa vào các quy tắc ABO

Kim Ngưu và Thiên Yết dừng tay, khó hiểu quay lại nhìn Bảo Bình như hỏi ý kiến. Anh suy nghĩ đôi chút nhưng lại nhún vai lắc khẽ đầu không biết.

"Để tao gọi Thiên Bình xem bên đó thế nào rồi" Kim Ngưu thở dài, rút điện thoại từ trong túi quần và bấm số rồi gọi

Gọi lần một, lần hai rồi lần ba vẫn không được, Kim Ngưu bồn chồn gọi lần nữa mới có người bắt máy "Thiên Bình em sao rồi"

Bên kia bật vô âm tính, từ điện thoại phát ra có thể nghe rõ tiếng gào, tiếng thét và khóc thút thít vang lên ồn ào khiến tôi, anh và Thiên Yết phải đến gần hơn xem thế nào

"A Bình...đừng làm anh sợ, mau nói gì đi em"

"Ngưu...em đây...xin chào, anh có đó không?" Giọng Thiên Bình gượng gạo

"Anh đây, bên em sao rồi?"

"Em ổn....AAAAAAAAAAA.....Chạy mau Thiên Bình, đám đó đến rồi......nhanh lên" Tín hiệu chập chờn, hỗn độn với đoạn trường tạp âm dội ầm ầm kinh khủng

Nghe vậy cũng biết tình hình bên đó tệ như thế nào rồi, tôi khó khăn nuốt nước bọt làm dịu cổ họng khô khan trong khi Bảo Bình mím môi nghĩ ngợi.

"Em có nghe tin lên của chính phủ...chúng em sẽ lên sân thượng...Cứu cậu ấy đi Sư Tử.....không kịp rồi......chết tiệt......chạy mau....."

"Thi...ên..." Máy cúp ngay khắc, trước đó còn có tiếng thét chói tai cào rách không gian; tôi khịt mũi, nhưng nghe có tên Sư Tử trong giọng của Xử Nữ nên yên tâm là hai cậu ấy đã gặp được nhóm kia.

"Chúng ta mau lên sân thượng đi, còn hỗ trợ cho nhóm các em ấy" Bảo Bình chẹp miệng

"Thầy nói đúng" Kim Ngưu lòng như ngàn cân treo sợi tóc, đứng không yên phải đi đi lại lại

"Vậy mau đi thôi" Thiên Yết nghiêng đầu về hướng hành lang phía trước

"Được được, đua coi ai tới sau phải sủa gâu gâu"

Thiên Yết nghe cậu bạn tự tin thách thức liền cười lớn "Chắc chắn là mày rồi"

Câu nói vừa dứt, cả hai đã lao đi ngay khiến tôi và Bảo Bình ngơ ngác chưa bắt kịp vấn đề.

Khác với hai người kia, tôi quyết định chuyển thẳng sang dạng thú luôn, khi ở dạng này tôi có thể đèo anh trên lưng và chạy nhanh hơn. Nghe tiếng cười nham nhở vọng từ phía xa là biết hai người kia dọn sẵn đường rồi, chỉ cần chạy vèo qua thôi. Tôi là một con hắc mã to lớn và mạnh mẽ với tốc độ chạy nhanh và sức bền bỉ cao nên đang rất tự tin sẽ hộ tống anh lên sân thượng an toàn.

"Lên luôn thầy ơi"

Bảo Bình ngạc nhiên khi nghe tôi gọi "Thầy tưởng em không thể nói chuyện khi ở dạng thú"

"Haha, đương nhiên là nói được chứ. Thầy mau lên đi" Tôi vội hạ người thấp xuống để anh dễ dàng an vị

Anh tò mò luồn tay vào bờm đen tuyền của tôi mà sờ soạng, tôi cười hì hì và chầm chậm đứng lên khiến anh bất ngờ hơi bị ngã ngửa ra sau phải luống cuống choàng tay qua cổ tôi ôm chặt. Giọng anh quở trách "Đứng lên phải báo chứ"

「12cs/ABO/ Nhân thú」𝓛𝒾𝓂𝓮𝓇𝓮𝓃𝒸𝓮Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ