Edit by Luftmensch....mệt roài éo nhắc nữa Wattpad Wattpad Wattpad
Beta: Tây Qua
Nhữ Trăn quay đầu lại, thấy ở cửa sân là một thanh niên tuấn lãng, nhìn ngoại hình xấp xỉ đôi mươi. Bộ dáng phơi phới, mắt sáng mũi cao, tư thái kiên cường, đúng là kiểu được nữ nhân chào đón.
"Tiên sinh, đây là Ngụy thiếu gia." Thải Song vái chào Ngụy Chiêu Minh, "Thiếu gia, đây là Nhữ Trăn tiên sinh."
Ngụy Chiêu Minh tiến lại gần, đôi mắt sáng trong, nhìn là thấy đây là thiếu gia quý giá nhà giàu chưa trải sự đời. Hắn hưng phấn đánh giá một vòng Nhữ Trăn, rồi như thật vừa lòng mà gật đầu.
"Chào tiên sinh!" Hắn cười chào to một tiếng. Nhữ Trăn nâng kính cười đáp lễ, cảm thấy thanh niên này giống trẻ con, tinh khiết thiện lương vô cùng đáng yêu.
Thải Song đốt lò sưởi lên, Nhữ Trăn đã đem sách Tiếng Anh ra mở trên bàn, ngồi đối diện với Ngụy Chiêu Minh.
"Chúng ta trước tiên nói về quyển sách này vậy, đây là ấn bản cũ của Ngữ Đường tiên sinh..."
Nhữ Trăn giảng cho Ngụy Chiêu Minh cả một buổi chiều, cậu phát hiện Ngụy Chiêu Minh rất thông minh, trí nhớ cũng tốt. Nhữ Trăn liền hỏi: "Chiêu Minh, thiên phú em không tồi, sao lại không đến trường học?"
Ngụy Chiêu Minh được Nhữ Trăn khen nở mày nở mặt cười tươi, sau đó liền lộ ra vẻ mặt hoang mang, lẩm bẩm: "Vì sao không đến trường....Vì cái gì nhỉ? Hừm, hình như là Quân Quân không cho tôi đi....."
Nhữ Trăn nhíu mày, trong lòng buồn bực: "Vì cái gì mà không cho em đi?"
"Vì cái gì..." Ngụy Chiêu Minh lắc lắc đầu, ánh mắt ngơ ngác si ngốc mà nhìn chằm chằm Nhữ Trăn, lại thì thào: "Vì cái gì? Đúng vậy.....Dựa vào đâu chứ?"
Hắn càng nói càng giống như không khống chế được cảm xúc, nhịn không được nắm lấy tay áo Nhữ Trăn, lớn tiếng hỏi: "Tiên sinh, tiên sinh, vì sao? Tôi nghĩ không ra." Ngụy Chiêu Minh hỗn loạn: "Kỳ quái, tò mò quá, đây là một bí ẩn sao?"
Nhữ Trăn vội vàng đưa chén trà cho Ngụy Chiêu Minh, có chút lo lắng mà nhìn hắn: "Em đừng vội. Có thể là do em bị bệnh."
"Không không, Minh nhi thực bình thường, Minh nhi rất khỏe mạnh." Ngụy Chiêu Minh vừa phản bác vừa đón lấy chén trà, nhấp một ngụm trà, Ngụy Chiêu Minh thực sự bình tĩnh lại, khi buông chén trà xuống, vẻ mặt đã hoàn toàn khác biệt, vui vẻ tươi cười với Nhữ Trăn: "Tiên sinh, ngài tiếp tục đi."
Trong phòng ấm áp vui vẻ, Nhữ Trăn nhìn chằm chằm môi Ngụy Chiêu Minh được nước thấm ướt trở nên sáng bóng mê người đến sững sờ, nhất thời không theo kịp ý nghĩ của Ngụy Chiêu Minh. Ngụy Chiêu Minh lại kéo kéo tay áo Nhữ Trăn, "Tiên sinh?"
Nhữ Trăn chớp mắt, đột nhiên hồi phục tinh thần. Anh đẩy đẩy mắt kính ngăn đi ánh mắt, cưỡng chế lại cảm xúc kiều diễm tự dưng nảy nở trong lòng. Anh nghĩ thanh niên xinh đẹp như vậy, đáng tiếc đầu óc lại không ổn.
Đúng lúc này, cửa đột nhiên mở ra. Bên ngoài gió tuyết thổi mạnh, theo cửa mở đem vào cơn gió lạnh sống lưng. Nhữ Trăn không nhịn được run rẩy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][ĐM]Hung Trạch - Hạc Thanh Thuỷ
TerrorĐọc ở Wattpad để ủng hộ dịch giả nha mọi ngườiiiiii Tên: Hung trạch Tác giả: Hạc Thanh Thủy Edit by Luftmensch Nguồn: shubaow Tình trạng bản gốc: đã hoàn thành. Tình trạng bản edit: đã hoàn thành. Phế văn võng 2019-11-18 kết thúc 『 ái vì uế hải, v...