Trois

1.2K 199 12
                                    

Ở căn phòng cao nhất của tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ, Karina đứng bên ô cửa sổ nhỏ, ả để lộ một phần cánh tay mảnh khảnh của mình trong không gian, lặng lẽ nhìn nó và không nói gì.

Vẻ mặt ả lạnh lùng, ánh mắt ả đăm chiêu, xem chừng như đang suy nghĩ một chuyện gì đó. Ả để cho màn đêm tĩnh mịch quan sát bộ dáng ấy của mình rất lâu, rồi lại chán nản thu tay về.

Đôi con ngươi màu đỏ đặc và xanh biển nhìn chăm chăm về một nơi xa xăm, nơi có mặt trăng tròn đầy đang dang tay ôm trọn khu rừng già, rậm rạp vào lòng.

Không một âm thanh nào dám vang lên làm phiền sự yên ắng mà Karina đang tận hưởng. Ả nhắm nghiền hai mắt, lại thả mình chìm trong nỗi cô đơn vô tận giống như cái cách mà ả đã luôn đối diện với nó suốt nhiều năm qua.

Ồ, có lẽ ả ta chẳng thể phủ nhận một điều rằng tâm trí ả đang hiện ra gương mặt xinh đẹp với những đường nét mỹ miều của nàng công chúa nhỏ nào đó.

Và thậm chí Karina còn nghĩ bản thân mình chẳng được bình thường, nếu không, sao ả lại dành thời gian quý báu của ả để nhớ về Winter chứ?

"Đúng, ta muốn cho lão biết cảm giác mất đi nàng công chúa bé nhỏ mà lão yêu thương nhất là thế nào!"

Đôi mắt Karina long lên sòng sọc, dáng vẻ dữ tợn như một con dã thú hoang dại sắp sửa vồ lấy con mồi của ả khiến Winter bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Nhưng nàng công chúa vẫn dũng cảm nắm chắc cổ tay ả phủ thủy, đối diện với ánh mắt sắc nhọn như dao găm của ả mà trong lòng chẳng hề tồn tại chút run rẩy nào.

Vì sao ư?

Vì Winter như đang thấy được sự chần chừ vô hình đang ẩn mình sau vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn của Karina.

Ả là phù thủy, một kẻ phản diện xấu xa.

Nhưng sự thật cũng không hẳn là xấu.

Con ngươi màu xanh biển của ả lóe sáng, ả đưa bàn tay thon dài đang cầm chắc cây đũa phép lên không trung. Nhưng hình như cái dữ dội và tàn ác trong tâm hồn ả đã kịp thời dịu lại, bởi một lý do mà ngay cả ả cũng chưa bao giờ ngờ đến.

"Karina, ngươi đừng tự ép buộc mình thành một phủ thủy xấu xa nữa. Bản chất của ngươi không xấu!"

Than ôi!

Cặp mắt to tròn, ngây thơ của nàng công chúa nhỏ lúc này thật chân thành biết bao? Sự thuần khiết và trong sáng ấy đã vô tình làm Karina lay động biết nhường nào?

Không một ai biết, và ả ta cũng vậy.

Và ả đã trả lại sự tự do cho nàng công chúa nhỏ một cách dễ dàng đến mức lạ lùng như thế.

Karina nghĩ ả ta chẳng thể hiểu được chính mình nữa rồi, hoặc có thể đó chỉ là một phút điên rồ của ả thôi chăng?

.

.

Căm ghét, phẫn uất, hận thù.

Ba thứ đã tạo nên một phù thủy ở xứ sở Diathome.

//winrina// truyện cổ tíchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ