Tích tắc, tích tắc...
Kim giây đồng hồ miệt mài chạy hì hục cho đến khi đuổi kịp kim phút cùng kim giờ vẫn chưa chịu ngừng lại.
2 giờ sáng
Màn đêm tĩnh mịch vẫn đang ôm lấy mặt trăng sáng trong mà ngủ say giấc nồng.
Ở một xó xỉnh nào đó tại Kinh đô Ánh sáng, có một căn nhà bằng gỗ nhỏ bé, xập xệ với những dòng chữ nguệch ngoạc được viết trên tấm bảng đặt trước ngôi nhà.
Weird Library
Một cái tên nghe rất kêu và phù hợp với vẻ ngoài của nó.
"Trông thật dị hợm!" Người phụ nữ nọ cảm thán.
Ả ta mỉm cười, mở cánh cửa cũ kĩ ra và nheo mắt vì thanh âm kẽo kẹt rợn tóc gáy mình vừa vô tình tạo ra.
Chiếc chuông gió treo phía ngoài bất chợt reo lên leng keng, đánh thức cô gái nhỏ đang ngủ gục ở một góc thư viện.
Cạch
Cặp kính dày cộp rơi từ trên bàn xuống đất. Winter dụi dụi mắt cho tỉnh ngủ, nhưng trông cô nhóc có vẻ như vừa mơ thấy ác mộng thì phải. Cô nhóc hoảng sợ lắm, khoé mi còn ươn ướt kia mà!
Cô gái trẻ chớp chớp mắt làm ra vẻ khó tin. Rồi Winter dời tầm nhìn của mình xuống cuốn truyện cổ tích trên mặt bàn, đôi môi của cô nhóc mấp máy, mãi chẳng nói được câu gì. Nhìn cô nhóc cứ như thể một em bé mới sinh, bập bẹ thốt lên những câu từ đầu tiên trong đời.
"Ka.. Karina.."
Bỗng dưng, một giọng nói từ đâu cất lên như khiến Winter bừng tỉnh. Đồng thời, cặp kính cận của cô nhóc cũng được người đó trả về vị trí cũ.
"Em vẫn còn nhớ tôi sao?"
"Ngươi?" Cô nhóc không giấu nổi sự bất ngờ hiện lên trong mắt mình, lắp bắp nói lại: "À không, chị..."
Karina chẳng bảo sao, ả chỉ cười xoà vì sự đáng yêu của cô nhóc rồi chỉ vào quyển truyện, nhanh chóng đổi chủ đề: "Em cũng thích đọc truyện cổ tích à?"
"Vâng." Winter ậm ừ.
"Tôi biết một phiên bản khác của câu chuyện này đấy, em muốn nghe không?" Ả nhướng mày, hỏi với giọng mong chờ.
Và dĩ nhiên, đứng trước một người phụ nữ xinh đẹp và lộng lẫy như Karina, cô gái trẻ chỉ có thể vô thức gật đầu.
"Ngày xửa ngày xưa, có một nàng công chúa xinh đẹp sống hạnh phúc trong cung điện tráng lệ cùng với cha của mình, là Quốc Vương của xứ Diathome. Một ngày nọ, nàng bị ả phù thủy bắt giữ ở toà lâu đài sâu trong rừng già và đã được chàng hoàng tử nước láng giềng - Maximus đến cứu, trở về bên cha mình.
Hoàng tử Maximus đã đem lòng thương mến nàng công chúa, nhưng nào hay biết nàng đã phải lòng ả phù thủy kia. Xảy ra nhiều chuyện, phù thủy và công chúa đều cảm mến nhau và quyết định bỏ trốn để được bên nhau mãi mãi.
Nhưng không may, họ đã bị Maximus lừa gạt nhờ vào sự giúp đỡ của lão Quốc sư - Pháp sư Gavin. Ả phù thủy bị thiêu sống, và đã bí mật truyền phép thuật của mình cho người yêu trước khi chết. Sau mọi gian nan, nàng công chúa đã có thể trả thù cho người nàng yêu. Và nàng đã chết do sự cô đơn, nhưng ít nhất là nàng đã được nhắm mắt trong thanh thản."
BẠN ĐANG ĐỌC
//winrina// truyện cổ tích
FanfictionThật tồi tệ và trớ trêu Ả là một kẻ phản diện xấu xa Nhưng giờ lại ngọt ngào như caramel Ả là nữ thần của lòng ta Ả khiến lý trí ta dần trở nên mụ mị Nhưng thật sự thì, Có một người hằng đêm vẫn luôn báo mộng rằng ta phải chạy thoát khỏi ả ngay lập...