Chap 25-1: It'll be

348 21 0
                                    

- Tớ sẽ không bao giờ buông tay cậu ra đâu, không một lần nào nữa trong đời.

Lisa hôn lên bàn tay Chaeyoung đang nằm trong tay cô, những lời hẹn ước thề nguyền bật lên từ tận đáy lòng. Chaeyoung mỉm cười nhìn Lisa bằng ánh mắt trìu mến, cô tin Lisa, bây giờ và mãi sau này.

- Tớ tin cậu mà, tớ sẽ luôn nắm chặt lấy tay cậu.

- Chúng ta chạy thôi, không nên chần chừ ở đây lâu.

Chaeyoung lẳng lặng gật đầu rồi chạy theo Lisa trong bóng tối. Tay Chaeyoung nằm yên bình trong tay Lisa, chật chội và chặt chẽ chứ không giống như cái nắm hờ hững nơi cổ tay khi cả hai cùng nhau đi tới chiếc cầu để thả đèn. Cảm giác được dẫn đi bởi người mà mình tin tưởng và cảm thấy an toàn trong sự bảo vệ của người ấy thật ấm áp và dễ chịu, Chaeyoung thích nó, thích lắm luôn.

Lisa dẫn Chaeyoung gần tới đoạn cây cối mọc cao ngút thì chựng lại, cô chợt nghĩ tới những thứ có thể làm nguy hại tới cả hai vào lúc này. Không biết là hai con hổ đã đi ngủ chưa hay còn quởn ý ngồi tâm tình đêm khuya, rồi không biết mấy loài lang sói báo beo gì đó có sổ hộ khẩu ở cái đảo hoang này không, nếu chẳng may mà gặp thì đời hoa coi như tàn luôn. Lisa nhìn lên cao, cô đang kiếm một cái cây giống cái cây cô, Jennie và Jisoo trốn lúc nãy để mong đợi một sợi dây leo chất lượng cho tình huống này.

- Sao vậy, Lisa? Có gì không ổn à? – Chaeyoung chưa hề trải qua những giây phút sống trong sợ hãi nên cô không hiểu tại sao Lisa lại đứng ngắm nghía cái cây lâu đến vậy.

- Nơi này rất nguy hiểm, có bộ tộc ăn thịt người và bọn tớ còn gặp hai con hổ nữa. Tớ đang nghĩ cách để quay lại chỗ Jisoo và Jennie.

- Hả? Nguy hiểm quá vậy - Chaeyoung không biết nói gì hơn ngoài thốt ra mấy câu cảm thán.

- Uhm Chaeyoung này, cậu tin tớ mà đúng không? Tớ làm gì cậu cũng chỉ cần tin tớ là được rồi – Lisa khẳng định thêm một lần nữa ý định liều lĩnh của cô.

- Dĩ nhiên là tớ tin cậu rồi, không tin cậu thì còn tin ai trên đời này nữa – câu của Chaeyoung tuyệt đối đúng trong hoàn cảnh này vì thực ra ngoài Lisa thì còn ai khác nữa đâu mà Chaeyoung không chịu tin.

- Vậy thì leo cây thôi nào.

- What?

Lisa không hề tỏ ra đùa mà đúng ra là chả ai dám đùa trong cái tình huống khẩn kíp này hết trơn. Lisa nhìn Chaeyoung rồi ra dấu leo lên đi khiến cô nàng tiểu thư tay bám thân cây rồi mà mặt vẫn còn ngơ ngẩn không hiểu mình đang làm cái trò gì lúc nửa khuya. Chaeyoung không biết leo cây và cũng không có động lực hai con hổ nên Lisa phải ở dưới đỡ kèm hướng dẫn một lúc thì bốn chi bủn rủn vì đói của Chaeyoung mới bám được một cái cành gần nhất. Lisa có kinh nghiệm nên tốc độ leo tăng đáng kể, chỉ một lát sau là cô đã hội ngộ cùng Chaeyoung trên cây. Lisa đã tia được một sợi dây leo nên vừa lên là cô đã tóm lấy nó ngay, còn bây giờ là màn thỏa hiệp với người đẹp.

- Lúc nãy tụi tớ không dám đi dưới mặt đất vì sợ hai con hổ, tớ phải đu sợi dây giống vầy mới tới được chỗ giam cậu an toàn đó. Trong tình thế hiện giờ, tớ nghĩ đây là cách tốt nhất.

[Longfic] Google Heart [LiChaeng, JenSoo]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ