Chap 1

6.5K 183 7
                                    

Truyện này nét Châu Âu Châu Á lẫn lộn, thôi thì mọi người đừng đặt nặng vấn đề này, xem như đây là thế giới giả tưởng của tui nha!

_____________________

Lalisa Manobal 20 tuổi

Con gái lớn nhà Manobal. Mẹ cô mất sớm, cha cưới vợ mới không bao lâu cũng vì bệnh phổi mà qua đời. Lisa sống cùng dì ghẻ và một cậu em trai cùng cha khác mẹ.

Agony là thành phố xa hoa bật nhất vương quốc vậy mà lại có những gia đình nghèo đến không thể mua nổi một lát bánh mì, điển hình là gia đình cô hiện tại. Dì ghẻ là một con nghiện chính hiệu, từ đêm đến sáng chẳng thể thấy mặt bà ta ở nhà một phút giây nào nhưng ở các sòng bạc thì không thể vắng mặt dù một khắc.

Vừa phải chi trả chi phí học cho cậu em trai vừa phải gánh vác những khoảng nợ của người đàn bà kia khiến cơ thể cô luôn trong trạng thái suy nhược. Cứ một thời gian thì lại có cồn đồ khéo đến đòi nợ, đánh đập, sỉ nhục, chà đạp cô... Mọi thứ Lisa đều phải gánh chịu thay người đàn bà kia.

Những điều ấy đã quá quen thuộc với cô. Hôm nay là đêm giáng sinh, Lisa thật sự rất muốn chuẩn bị cho cậu em trai một món quà nhỏ chỉ để mong nó có thể cố gắng mà học hành cho tương lai không phải khổ sở như cô, nhưng tiền ăn còn chẳng có thì lấy đâu để mua tương lai.

-"Chị hai, nhà mình không có cây thông hả? "

Câu nói ngây thơ của nó đánh tan hết những suy nghĩ trong đầu cô, ánh mắt nó tròn xoe long lanh chờ đợi câu trả lời, Lisa gắng gượng nở nụ cười rồi cúi đầu, không thể nào nhìn thằng vào mắt nó được, cô sợ rằng sẽ phá đi sự ngây thơ hồn nhiên của nó, đáp lại câu hỏi của đó chỉ là nụ cười nhạt và cả tiếng cô thì thào.

-"Chị quên mất...năm sau chúng ta mua bù nhé! "

-"Vâng! "

Nó ngoan ngoãn tin vào lời nói dối ấy, tay cô siết chặt mảnh giấy giấu sau lưng. Không phải là quên, mà là hết tiền rồi, cô bị kí bán làm con hầu cho lãnh chúa rồi...Nhìn vào đứa trẻ trước mặt bất giác lại thấy nghẹn lòng và tội lỗi.

-" Chúng ta chơi một trò chơi nhé? "

-" Trò gì ạ? "

-" Chơi trò đóng kịch, giờ chị sẽ đóng giả làm mẹ, còn em thì làm con, trại mồ coi ở đường số 5 là trường học, chị sẽ giả vờ đưa em đến trường học rồi hết giờ sẽ đến đón em, được không? "

-" Vâng ạ! "

-" Em sẽ là một chú bé ngoan, khi không có mẹ thì em vẫn phải đến trường, vẫn phải tự học có biết không? "

-" Vâng, em sẽ là chú bé ngoan! "

Cô nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của nó, hình bóng cả hai dần đi xa trong nền tuyết dày. Nhịp thở của Lisa từng đợt đều mang theo làng khói trắng, từ sau màn tuyết hiện ra trường học mà cả hai sắp đến.

[ LICHAENG ] Tiểu Thư Con HầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ