Sau một lúc điều trị ở bệnh xá, tình hình đứa bé có vẻ khả quan hơn. Chaeyoung dịu dàng như thánh nữ, ân cần bên cạnh nó, bảo sao con dân Sinsoledad tôn sùng nàng đến vậy.
-" Em đã cảm thấy dễ chịu hơn chưa? "
-" Em dễ chịu hơn rồi, cảm ơn y sĩ! "
-" Ừm, chúng ta tạm thời sẽ ở đây điều trị cho tới khi em khỏi hẳn bệnh "
-" Cha em thì sao? Cha em sẽ không đi cùng chúng ta sao? "
Chaeyoung lắc đầu, xoa tóc nó.
-" Khi nào em khỏi bệnh chị sẽ đưa em về, đừng lo "
-" Cha em vay nợ tụi côn đồ, tụi nó đánh chết ông ấy mất! Làm ơn giúp em với, em xin hai người "
Đứa trẻ chưa nằm nghỉ được bao lâu đã bật dậy van xin họ. Nó cũng tầm 14-15 như Lisa lúc nhỏ, có vẻ vì hoàn cảnh tương tự mà cô nảy sinh đồng cảm với nó. Lisa lần đầu trở nên dịu dàng với một người lạ.
-" Yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức giúp em "
Chaeyoung trố mắt nhìn cô.
-" Mà nè, em tên là gì vậy? "
-" Em tên Yang thưa y sĩ "
-" Em không có họ sao? "
Nó lắc đầu làm cả hai kinh ngạc.
-" Vậy cha em họ gì? "
-" Ông ấy là cha nuôi của em "
Thật bất ngờ, không có máu mũ ruột thịt mà lại yêu thương đến vậy, chả bù cho Chaeyoung.
Trông con bé có vẻ mệt mỏi, nhìn như mấy ngày liền không ăn gì rồi. Lisa nhờ người mang đến một xuất ăn song cô dắt Chaeyoung ra ngoài để lại không gian riêng cho Yang.
-" Chị ổn không? "
-" Không sao, chút nắng không vấn đề gì "
Chaeyoung cười cười.
Thăm khám cho Yang cả một ngày, tuy có hơi mệt nhưng nàng vẫn rất cố gắng. Đêm hôm đó như thường lệ, họ trở về phòng chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lisa sau khi tắm xong thì cẩn thận khóa cửa, thổi tắt đèn. Nằm lên giường lớn, cô có một cảm giác không đúng. Hôm nay thế quái nào Chaeyoung lại ngủ trước mình, thường thì sẽ nài nỉ muốn được ôm muốn được hôn vậy mà nay lại chùm chăn kín mít.
Hành động khiến Lisa không khỏi tò mò.
-" Chị lạnh à? "
Dù sao thì trời trở đông rồi, thời tiết cũng se lạnh dần vào những buổi đêm.
-" Ưm...."
Chaeyoung dụi dụi đầu ngọ nguậy bên trong chăn, sợ nàng ngộp chết, người hầu bên cạnh kéo nhẹ chăn bông xuống. Bên trong tỏa ra một luồng khí nóng bất thường.
-" Chaeyoung? "
-"...Lạnh mà Lisa! "
Cô ngờ vực đặt tay lên trán nàng sóc chuột.
-" Chị sốt rồi! "
Chắc là vì ban sáng đi bộ dưới cái nắng hoang mạc nên Chaeyoung của ai đó bệnh rồi, thân là y sĩ mà lại không biết tự chăm sóc mình, cứ thích làm người khác lo lắng!
BẠN ĐANG ĐỌC
[ LICHAENG ] Tiểu Thư Con Hầu
RomansaMười sáu năm yêu thầm, chẳng là chi Ít phút cạnh bên hóa tri kỷ. Thực ra, chúng ta gặp nhau đều không phải là tình cờ. Thử nghĩ mà xem thành phố rộng lớn như vậy, gặp được nhau đâu phải là dễ dàng " Chị không sợ bất cứ thứ gì cả nếu bên cạnh là em "...