Dưới bóng cây to, một tiểu thư một con hầu cùng ngồi nghỉ mệt.
-" Ah~ "
Chaeyoung ngửa đầu, hôm nay trời nóng, từ ban sáng đã đi chữa bệnh từ thiện ở mấy khu ổ chuột, mệt chết đi được. Lisa thấy vậy liền lấy chút nước cho nàng giải nhiệt, uống xong tâm trạng cũng tốt hơn phần nào.
-" Lisa, lúc nãy em có thấy mấy em bé ở đó dễ thương không? Bé gái tóc ngắn kia nhìn rất giống em luôn "
-"…"
-" Cũng lâu rồi chị chưa đi làm mấy việc này, giờ mới thấy được người trong thành cũng không có đời sống ấm no là mấy"
Tuy ngồi dưới gốc cây nhưng trời vẫn rất oi bức, chẳng bao lâu mồ hôi đã thấm ướt trán Chaeyoung, Lisa thấy vậy liền ân cần dùng khăn lau cho nàng. Tuy bản thân khó thể hiện tình cảm qua lời nói, nhưng cô vẫn luôn có cách của riêng mình, dù ít nói cũng đủ khiến Chaeyoung xiêu lòng.
-" Cảm ơn Lisa! "
Y sĩ vui đến cười tít mắt còn người hầu bên cạnh vẫn một mặt lạnh lùng.
-" Em cũng đổ mồ hôi nè, Chaeng lau cho em "
Chaeyoung vừa nói vừa dùng phần tay áo mình lau mồ hôi cho cô. Lisa lúc này mới khẽ cau mày.
-" Dơ lắm đó! "
-" Không sợ! Lisa là một trong ba người chị yêu thương nhất, chị thích tất cả mọi thứ về Lisa "
-" Ba người? "
Cô trừng mắt, có chút ghen tuông.
-" Không phải như vậy mà! "
Bỗng không muốn nghe giải thích, Lisa thẳng thừng quay phắc mặt đi.
-" Lisa đừng giận chị, không phải vậy đâu! Chị yêu mẹ yêu ông ngoại và yêu Lisa " Chaeyoung vừa giải thích vừa lây lây cánh tay người kia.
Về phần mẹ Chaeyoung, theo những gì cô biết thì bà ấy đã mất khá lâu rồi. Còn phần ông của nàng thì vẫn chưa biết thông tin gì, Lisa cũng khá tò mò.
-" Ông ngoại? "
-" Đúng đúng, ông ngoại rất hiền rất tài giỏi. Trên đời này, ông ngoại là người đàn ông chị yêu nhất! "
-" Tôi chưa từng nghe qua "
-" Ông ấy là người cai quản xứ Jocasta, có thể gọi là vua của một xứ, Jocasta là vùng đất mà tất cả các nước láng giềng đều nhắm tới nên ông của chị luôn bận rộn với mấy cuộc chiến, rất ít khi gặp nhau. "
-" Vậy làm sao chị lại yêu ông ấy? "
-" Ông rất thương chị, và cả ông chính là người đưa em đến với chị. "
-" Đưa tôi đến? "
-" Em là món quà sinh nhật sớm của chị, là ông đã mua em từ phiên chợ nô lệ "
Lisa có chút bất ngờ, hóa ra người mua cô không phải là Chaeyoung. Đang ngồi nghỉ ngơi thì có một người đàn ông tầm 40 tuổi chạy đến, một thân gầy gò nhem nhuốc và đầy máu. Đằng sau có ba thanh niên cao lớn đuổi theo.
-" Cứu tôi với! Cứu tôi với "
Đang toang định bám víu vào Chaeyoung liền bị người hầu bên cạnh chắn trước mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ LICHAENG ] Tiểu Thư Con Hầu
RomanceMười sáu năm yêu thầm, chẳng là chi Ít phút cạnh bên hóa tri kỷ. Thực ra, chúng ta gặp nhau đều không phải là tình cờ. Thử nghĩ mà xem thành phố rộng lớn như vậy, gặp được nhau đâu phải là dễ dàng " Chị không sợ bất cứ thứ gì cả nếu bên cạnh là em "...