Chap 71: Lặng lẽ bên em
Buổi sáng, Phong thức dậy thì thấy Tây Châu đã không còn ở đó nữa. Hôm nay không phải đến trường, nó định sẽ cùng chị Vân ra ngoài mua sắm thứ gì đó chuẩn bị cho mấy ngày tết. Bây giờ mà ra đường chắc sẽ vui lắm. Cô bé thích không khí nôn nao chờ đến ngày 30 hơn là mùng một mùng hai, mùng ba ở nhà ăn uống, chơi bời. Đối với Phong, qua đêm giao thừa thì coi như hết tết. Còn lại hai ngày, nó sẽ cố gặng tận hưởng thật trọn vẹn.
Sửa soạn xong đâu đó, cô bé còn chưa kịp bước ra khỏi phòng thì có tiếng gõ cửa. Chị Đông Vân đến tìm nó và mở miệng rủ Phong đi chơi trước khi cô bé kịp nói câu tương tự. Vân còn hào hứng giới thiệu hôm nay họ sẽ có tài xế riêng mà không cần tốn tiền. Nam Phong thừa hiểu người đó không thể là ai khác ngoài Quang Minh. Anh Vũ thích ngủ hơn đi chơi nên ở nhà. Năn nỉ mãi không được nên nó cũng buông tha cho ông anh lười biếng của mình. Nhưng sự xuất hiện của chiếc xe hơi láng bóng trước cửa nhà khiến cô bé không khỏi ngạc nhiên.
- Anh tìm đâu ra chiếc xe này thế? – Nó chui vào xe, miệng há hốc kinh ngạc.
- Chỉ cần múa tay mấy cái – Quang Minh ngồi phía trước cười ha hả - Đừng mét Tây Châu nhé. Anh sống không yên đâu.
- Anh yên tâm đi – Đông Vân mỉm cười thắt dây an toàn – Chúng ta dắt Nam Phong đi chơi, cậu ta dám nói gì chứ.
- A thì ra, hai anh chị rủ em đi là để có thẻ an toàn à?
- Chọc em tí thôi. Chứ tết mà ở trong nhà hoài thì buồn lắm. Phải ra ngoài cho khuây khỏa một chút chứ.
- Vậy anh chị định đi đâu?
- Vô chợ trước đi – Minh đề nghị - Anh thích trái cây lắm.
- Sao không vào siêu thị cho mát? – Chị Vân gợi ý – Lại còn sạch sẽ nữa
- Nhưng trong siêu thị không có nắng.
Thì ra là anh chàng thích những chỗ có ánh nắng ban ngày ấm áp. Cũng phải thôi, vì anh ấy là thành viên của minh quang mà. Chiếc xe phóng đi trên đường phố đông đúc. Người ta giăng đèn kết hoa và đi mua sắm thật nhộn nhịp. Sự chờ đợi, náo nức ngập tràn trong bầu khí quyển, len lỏi vào tận những nơi hang cùng ngỏ hẹp. Anh Minh lái xe cũng thật có nghề. Không biết ảnh học ở đâu mà tài thế. Chị Vân thì mặt mày rạng rỡ đầy sức sống. Hai người họ ngồi ở phía trước cười nói rôm rã thật sướng tai. Thỉnh thoảng lại cãi nhau mấy câu khiến Phong cứ phải len lén đưa tay che miệng. Mới giận nhau hôm qua mà hôm nay đã vui vẻ thế này. Đúng là con người ta khi yêu nhau thật sự rất khác.
Vô đến chợ, nó thấy Minh cứ “lăng xăng” chạy qua chạy lại giữa mấy quầy bán trái cây. Thứ nào ảnh cũng muốn mua hết. Đến khi hai tay không còn xách thêm được chiếc giỏ nào nữa mới chịu thôi. Chị Đông Vân lại thích mua hoa, nhất là hoa lan. Trước giờ, mấy lọ hoa trong nhà đều do một tay chỉ chăm sóc. Chị Vân nói trong nhà cần phải có một ít hoa thì mới thêm vẻ tươi vui và đầy sức sống. Sau đó họ kéo nhau vào một cửa hàng bán quần áo. Nhìn anh Minh và chị Vân cứ thử đến thử lui mà Phong cứ phải nhịn cười mãi.
Nó nhớ ngày xưa, mỗi lần tết đến cũng thường được má dắt đi sắm quần áo mới. Má thường bắt nó thử rất nhiều bộ, thử đến khi nào thấy ưng ý thì thôi. Mỗi lần có ai khen con gái dễ thương thì má lại cười rất hạnh phúc. Anh Vũ lì hơn, lại không đủ kiên nhẫn làm người mẫu nên cứ bị má la hoài. Kết quả là lúc ra đường, Nam Phong bao giờ cũng là cô công chúa còn ảnh là gã hành khất. Nghĩ đến đó nó lại bật cười nhưng không hiểu sao giọt nước mắt cũng theo đó mà lăn xuống một cách vô thức. Giờ này má đang ở đâu? Nó nhớ má quá.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tinh Vũ Phong Vân (Full)
RomanceTác giả: Phạm Tiểu Vân Thể loại: thần kỳ, tình cảm tuổi học trò (và lớn hơn tí) Nguồn: http://truyenthanky.blogspot.com/ Lưu ý: Mình chỉ là uploader k phải t/g, tr này mình post đã đc sự đồng ý của t/g.