chap 21: Người cạnh chị không phải là em...!

202 15 1
                                    

Nhìn những người đang cười đùa trong gian phòng rộng lớn, Ngọc ghen tỵ với họ, với số phận may mắn của họ ư? Lần thứ hai cô làm đám cưới, và cả hai lần đều là những đám cưới điên rồ. Lần thứ nhất với một người mà cô không yêu và lại là còn một cô gái. Lần thứ hai thì với người cô đã từng yêu nhưng anh ta lại chiếm đoạt cô bằng thủ đoạn. Dù có ở giữa một căn phòng hàng ngàn người đi chăng nữa, cô cũng sẽ cảm thấy đơn độc như chỉ có một mình mà thôi, cô thấy minh lẻ loi và cô đơn quá.
Ngọc tự hỏi chính bản thân mình, liệu đây có đúng là sự lựa chọn chính xác của cô.
Sánh đôi bên cạnh Huy chúc rượu từng bàn, dù là đám cưới lần hai nhưng vẫn chỉ là một vai diễn như lần đám cưới thứ nhất.
Ngân ngồi yên lặng, đầu óc cô lại để tận đâu đâu, chẳng ăn nhập với tình cảnh lúc này.
Đôi vợ chồng đến bàn Ngân, mời mọi người trong bàn nâng ly.
Chiếc ly của Ngân đang cầm dừng khựng lại giữa không trung, rượu vang trong ly sóng sánh khi Jennie bước đến sau Huy. Ngọc thật quá xinh đẹp.

- Oh! Vy! Em cũng đến sao? Thật là bất ngờ, tuy rằng gửi thiệp nhưng tôi không nghĩ em sẽ đến – Huy giả vờ như mới thấy Ngân - Rất cám ơn em, nhờ em mà hai người chúng tôi mới có kết quả tốt đẹp như vậy, nhất định tôi phải trả ơn em- Huy nói với giọng vờ như đùa nhưng đầy tính châm chọc.
Ngân đối diện với ánh mắt và nụ cười châm chọc của Huy không hề để tâm, cũng chẳng có chút hứng thú nào nói móc với Huy, cô chỉ lặng lẽ cười nhẹ với Ngọc, trong ánh mắt chứa đựng bao đau khổ, chua chát và tội lỗi. Ánh mắt Ngân không rời Ngọc, khi cô cảm thấy Ngọc quyến rũ như thế nào trong bộ váy cưới thì người sánh bên cô ấy không còn là cô.
- chị rất đẹp Ngọc!- Ngân cười.
Ngọc bắt gặp ánh mắt nụ cười của Ngân, cô vội quay đi. Đôi mắt đó, nụ cười đó từ trước đây đã in sâu vào trí óc của Ngọc. Cô không đủ dũng khí để đối mặt với ánh mắt ấy, cái ánh mắt đen tuyền đầy mê hoặc đã khiến cô khốn khổ bao lần.
Ánh mắt ấy buồn quá...nụ cười ấy nhạt nhẽo quá!
Lúc ánh mắt giao nhau, một cái nhìn dài dằng dặc như cả nghìn năm.
Dường như trong phút giây đó Ngọc đánh mất khả năng ngôn ngữ của chính mình, cô không thể mở lời.
********************************************
Ngọc ở trong phòng tắm rất lâu, tuy đã chuẩn bị kỹ về tâm lý, cũng biết đó là trách nhiệm của một người vợ, nhưng cô lại không cách nào vặn khóa được vòi nước, không sao bước ra khỏi phòng tắm được. Cô biết Huy không phải là Ngân, anh ta là một người đàn ông thực thụ.
Bước ra khỏi phòng tắm cô sẽ đối mặt với chuyện đó. Ngọc cứ phân vân cho đến khi khí nóng bốc hơi làm cô suýt ngất xỉu, cô mới cảm thấy mình nực cười, giờ có phân vân hay vùng vẫy, thì cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Bước ra khỏi phòng tắm với chiếc váy ngủ kín đáo không như lần đầu tiên, Ngọc bắt gặp ánh mắt Huy đang nhìn mình, một ánh mắt khao khát tràn đầy dục vọng. Đối mặt với ánh mắt đó của Huy, trong tâm trí của Ngọc hiện lên ánh mắt của Ngân lúc chiều, nó buồn vô hạn nhưng vẫn đẹp đến chết người... nhưng lúc này nó quá xa vời.

Ngọc khẽ lắc đầu, không thể lại nghĩ ngợi lung tung được... Hơn nữa, giờ cô cũng chẳng còn tư cách gì để nghĩ tới người khác...
Từ hôm nay trở đi...
Cô đã là vợ người ta...
- Ngọc!
Kai bước đến từ đằng sau, nhẹ nhàng ôm lấy Ngọc bằng vòng tay vững chãi của mình, phà vào cổ cô từng làn hơi nóng ấm làm cắt ngang những dòng suy nghĩ của cô.
- Em thật quyến rũ, Ngọc à!
Huy xoay người Ngọc lại rồi đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng, từ rất lâu rồi Ngọc đã lãng quên nụ hôn của anh ta, Ngọc không kháng cự nhưng cũng không đáp trả. Huy đẩy Ngọc xuống giường, thúc cho nụ hôn nhanh hơn, đôi bàn tay anh ta vuốt ve đôi vai trần của Ngọc.
Ngọc cựa người muốn Huy xuống. Nhưng anh ta vẫn dùng lực giữ chặt lấy cô khiến cô không động đậy được đành ngoan ngoãn chịu đựng anh.
Một đêm tân hôn thực sự của Ngọc nhưng chỉ là cô không có cảm hứng. Huy nhận ra điều đó anh nghĩ cô xấu hổ nên vẫn vuốt ve cơ thể cô
- Đây là nghĩa vụ vợ chồng. Em đừng xấu hổ.

[Cover] [Ngọc Ngân] CƯỚI GIẢ YÊU THẬT.    Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ