9

994 7 0
                                    

Chương 9: Vợ chồng Hạ × Bách sắc tình đút nhau ăn bữa sáng (chương này siêu cấp ngọt, chống chỉ định các thành phần ghen ăn tức ở)

Tối hôm qua Bách Hành Chi hoàn toàn chịu khuất phục dưới thân chủ tịch Hạ, cậu vô cùng áy náy xin lỗi tiện thể báo tin cho quần chúng nhân viên nghỉ thêm hai ngày, nói rằng chính mình có chút việc gấp cần xử lý -- thật ra là muốn ở nhà ân ái chim chuột với ông xã bá đạo nhà mình.

Đùa à, Hạ Thần Diệp rất vất vả mới ôm được mỹ nhân về nhà, làm sao có thể để cậu quay trở lại làm việc ở cái tiệm bánh kia cho các cô nương dòm ngó? Huống hồ bọn họ còn được ăn đồ ngọt mà bảo bối của hắn tự làm?

Một buổi sáng yên bình, Hạ Thần Diệp đang ở trong bếp dụng tâm làm bữa sáng cho bảo bối yêu dấu nhà mình. Hạ Thần Diệp lớn lên ở Anh, hiển nhiên hắn sẽ không nấu mấy loại đồ ăn Trung Quốc, trước mắt chỉ có thể dựa theo khẩu vị thường ngày của mình mà làm, không bao lâu trên bàn đã dọn sẵn bữa sáng vô cùng phong phú.

Bày trên đĩa là thịt xông khói dùng dầu olive áp chảo giòn xốp, trứng ốp la vừa cùng với xúc xích nướng, phía trên rưới sốt đậu, bên cạnh là bánh mì ngũ cốc quệt một lớp mứt dâu, một ly sữa ấm và một chén salad hoa quả. Ông Xã Của Tôi Quá Mức

(cơ bản là giống như này nha)

Hạ Thần Diệp nhìn quanh một lượt cảm thấy vô cùng hài lòng, sau đó mới lên lầu đánh thức bảo bối. Lúc này Bách Hành Chi còn đang ngủ say trên giường, và vẫn không mặc quần áo...

"Bảo bối?" Hạ Thần Diệp đẩy cửa đi vào, tiến đến mép giường nhìn thấy vẻ mặt mơ màng của bé thỏ con, "Mau dậy ăn sáng."

Bách Hành Chi bối rối, ngẩng đầu nói: "Nhưng mà em không có quần áo để thay..."

Nghe xong Hạ Thần Diệp cầu còn không được, chỉ muốn Bách Hành Chi mỗi ngày đều khỏa thân đi long nhong trong nhà, cơ mà như vậy không cẩn thận lại dễ dàng khiến hắn nổi lên ham muốn đè cậu ra làm một hồi, Hạ Thần Diệp trầm tư mấy giây, xoay người đi tới tủ quần áo lấy ra một cái áo sơ mi đen và qυầи ɭóŧ sậm màu cho bé thỏ mặc vào.

Bách thỏ con mặc xong.

"........"

Mẹ nó... Hạ Thần Diệp chân thành sâu sắc cảm thấy bất lực, con thỏ nhỏ này mặc hay không mặc cũng đều khiến hắn tùy thời đều muốn chơi cậu một trận.

Bách Hành Chi mặc áo sơ mi quá khổ, tay đều không lộ được ra bên ngoài, vạt áo dài đến đầu gối, nhìn là biết trộm mặc áo của người khác, cả người lọt thỏm trong áo, mà qυầи ɭóŧ thì thôi khỏi nói... cơ hồ như đang cười nhạo Bách Hành Chi... quả ớt nhỏ rũ xuống treo lủng lẳng ở đó, trống không, một chút tiếp xúc đều không có, mặc mà như không mặc.

Bách Hành Chi đứng sững trên giường, xấu hổ xen lẫn tức giận, sờ qυầи ɭóŧ nước mắt trào chực:

"Ông xã... Quá, quá đáng... !"

Như vậy còn chưa tính!! Vừa mặc xong qυầи ɭóŧ, trong nháy mắt Bách Hành Chi mới thấu hiểu thế nào là khoảng cách chênh lệch giữa người với người! Tại sao của anh ấy lại khủng như vậy! Còn mình thì...! /insert meme bảo bảo tổn thương nhưng bảo bảo hỏng nói/

Ông xã của tôi quá mức trâu bò làm sao bây giờ Where stories live. Discover now