đã một tuần trôi qua, mối quan hệ giữa jay và jungwon vẫn cứ kì quặc và lững lờ như thế. thức dậy với một (vài) nụ hôn chào buổi sáng, cùng nhau tưới cây rồi ngồi xích đu ở trong vườn, đôi lúc là vài cái chạm môi vụng trộm đầy lo sợ nhưng cũng vô cùng kích thích, rồi cuối cùng là âu yếm và ôm nhau ngủ mỗi đêm. phần mái bị dột ở phòng jungwon đã được ông wilson gọi người về sửa chữa lại đàng hoàng nhưng em vẫn nhất quyết ở lì trong phòng của jay mỗi đêm, mà gã cũng vô cùng tận hưởng khoảnh khắc jungwon như tan ra trong vòng tay mình, vùi mái đầu đen mềm mại vào lồng ngực rồi ngủ ngon lành nên căn phòng đối diện bỗng chốc trở thành căn phòng trống. chẳng ai chịu tiến lên một bước để thổ lộ tình cảm của mình với đối phương, vì vậy mối quan hệ này lại ngày càng mập mờ đến mức khiến người ta chán ghét.
"jay?"
tiếng cửa nhà bật mở, chuông gió treo ở đó cũng reo lên vài ba tiếng vui tai, jungwon từ trên tầng hai liền chạy nhanh xuống lầu, nhưng trước cửa chỉ có một mình tiến sĩ wilson. chiều nay jay lại phải đến trường để nhận kết quả thực nghiệm lần thứ hai bên phòng thí nghiệm và giải quyết một vài giấy tờ cùng ngài wilson. bình thường cả hai sẽ cùng lái xe về nhà, nhưng tối nay lại vắng mặt jay.
"hôm nay jay gặp được một cô trợ giảng đồng hương. mình có còn nhớ minah không? cô gái người hàn quốc tốt nghiệp loại giỏi nên được giữ lại giảng dạy ấy?"
bà wilson reo lên một tiếng, có vẻ như đã nhớ đến cô nàng tên minah mà tiến sĩ đang đề cập.
"jay và minah nói chuyện với nhau vô cùng ăn ý, minah lâu rồi mới gặp đồng hương nên cũng rất vui mừng, vì thế cô bé đã mời jay cùng đi ăn tối ở một nhà hàng hàn quốc rồi, lát nữa có lẽ sẽ về muộn."
"tiếc thật, tối nay em mới làm hutspot cho thằng bé ăn đây, jungwon cũng ngóng jay về nhà lắm."
bà wilson bưng hai đĩa thức ăn còn bốc khói tới đặt trên bàn ăn, hai tay còn ướt chà vào chiếc tạp dề đang đeo trên người.
"jungwon à, con rất thích jay sao?"
ông wilson nới chiếc cà vạt màu xám nhạt ra, mỉm cười hỏi cậu con trai nãy giờ vẫn đang đứng tần ngần trên mấy bậc cầu thang.
"bây giờ thì ghét rồi ạ."
tiến sĩ wilson cười to thành tiếng, mấy đứa nhỏ thời nay yêu đương đúng là đáo để thật, mới tí tuổi đầu đã biết ghen rồi. một nhà ba người cuối cùng cũng ngồi vào bàn ăn tối, ông wilson theo thói quen lấy chai rượu plymouth gin trên tủ kính rót đầy một ly, loại rượu đặc trưng đến từ đất nước hà lan với mùi cay của thảo mộc hòa quyện cùng hương thơm trái cây thật khiến người ta cảm thấy sảng khoái khi thưởng thức cùng món hutspot.
bữa ăn tối trôi qua như mọi ngày, jungwon dọn dẹp lại đống chén bát bề bộn trong chậu rửa trong khi ông bà wilson cùng nhau đi dạo một vòng quanh quảng trường thị trấn giethoorn. căn nhà giờ đây chỉ có một mình jungwon, em lau lại bàn ăn cho sạch sẽ bỗng để ý đến chai plymouth gin đã vơi đi gần hết đặt trên bàn, không nói không rằng cầm chai rượu đi thật nhanh lên phòng.
jay về tới nhà lúc chín giờ rưỡi tối, gã đưa mấy tờ tiền giấy cho tài xế taxi rồi đi vào trong nhà, móc chiếc áo măng tô lên giá treo trước cửa. ông bà wilson đã đi dạo về từ lâu, tiến sĩ ngồi trên sofa xem ti vi còn người vợ cặm cụi đan chiếc khăn choàng cổ cho mùa đông sắp tới. jay chào hỏi qua loa rồi cũng xin phép đi nghỉ sớm mà nhanh chóng lên lầu, mở cửa bước vào căn phòng bên trái cuối dãy hành lang.