10. Dạy dỗ

99 10 4
                                    

Warning :
• Có 16+ ai không đọc được thì đừng đọc nha lỡ bị gì tui không có tiền trả đâu (khúc cuối cuối mới thấy được một tẹo)
• OOC là điều không thể tránh được .
• Đục thuyền thì tui xin đục mỏ .
• Nó rất rất dở
___________________________________

"Kenjirou có gì thì từ từ nói đừng phạt con như thế chứ "

"Anh xem hai người chiều chuộng thằng bé quá nên bây giờ đi học mà đánh bạn bè đến nổi đứa bé sưng lên một cục ở đầu kìa , em biết ăn nói sao với người ta đây"
----
Người mẹ này đang rất cáu giận vì hôm nay là một ngày hiếm hoi để cậu đi đón bé con nhà mình trở về căn nhà ấm áp tràn ngập hạnh phúc , nhưng trớ trêu thay khi cậu vừa mới bước đến lớp để đón đứa nhóc kháu khỉnh của mình của thì một phụ huynh của một bạn cùng lớp và cô giáo đã ra gặp cậu và nói chuyện , có vẻ khá nghiêm trọng .

"Dạ cho hỏi cậu là phụ huynh của bé Keneichi đúng không ạ ? Bé Keneichi hôm nay lại đánh bạn bè trong lớp , do sơ suất mà tôi đã để cho bé đánh bạn đến sưng lên như thế tôi thành thật xin lỗi hai vị "

" Tôi cũng không bận tâm gì nhiều nhưng nếu con tôi có làm gì quá đáng để bị đánh như thế thì tôi thành thật xin lỗi "

"Người xin lỗi phải là tôi , mọi người đừng như thế ạ , tôi sẽ dạy dỗ lại bé để tình trạng như vậy không xảy ra một lần nào nữa , xin lỗi mọi người rất nhiều , làm phiền mọi người rồi ạ"

Cậu bối rối cúi người xin lỗi , tâm trạng cũng vì thế mà thay đổi . Trên con đường dài tấp nập người qua kẻ lại theo đó là những tiếng ồn ào hỗn tạp , Kenjirou chẳng nói một lời nào từ lúc rời trường đến khi về nhà với đứa con bé bỏng được cậu yêu thương hết mực .

Khi về đến nhà cậu bắt bé con của cậu quỳ xuống đất ở giữa phòng khách , tay khoanh trước ngực , vẻ mặt mếu máo nhưng kèm theo là nét tức giận , cứng đầu được thừa hưởng từ cậu nhưng cậu chẳng muốn tí nào .

Eita vừa về tổ ấm nơi gọi là gia đình sau những ngày xa nhà vì công việc thì đập vào mắt là cảnh tượng là đứa con đáng yêu mà anh vẫn luôn yêu chiều lại bị quỳ trên cái sàn nhà lạnh lẽo ấy , vẻ mặt nghiêm nghị của Kenjirou cũng được anh thu lại hết toàn bộ , có vẻ là chuyện gì đấy nghiêm trọng lắm nên cậu mới bắt đứa trẻ mà cậu coi là ngọc ngà châu báu này quỳ gối như thế , ám khí toả ra cũng thật đáng sợ .

"Thôi nào đừng bắt con quỳ như thế "

"Anh thì hay rồi nhỉ "

"Này anh không cho em làm như thế đừng bắt con quỳ như thế chứ"

"Hể ? Em đang dạy lại con , anh cũng bước lại đây "

Kenjirou và Eita có lẽ sắp cãi nhau và đây cũng là điều bình thường trong mỗi gia đình khi sống cùng nhau , Eita bước lại đến chỗ của Kenjirou , vẻ mặt của anh cũng chẳng có gì là sợ hãi cả , cứ bình tĩnh như thế mà đối diện với Kenjirou.

"Anh quỳ xuống ngay "

"Tại sao ? Anh làm gì à ?"

"Em bảo quỳ xuống"

Người con trai với thân hình cao lớn , mái tóc xám mềm mại chẳng thèm nói gì mà liền quỳ xuống bên cạnh đứa con trai 5 tuổi của mình . Dù anh có như thế nào thì anh cũng là một người nuông chiều vợ của mình và tất nhiên anh rất sợ , lớp vỏ bọc bình tĩnh lúc nãy chỉ là che giấu đi nỗi sợ bên trong nhưng bây giờ cơ thể của anh đang run rẩy lên từng hồi , Keneichi thấy thế cũng đủ hiểu được độ đáng sợ của mama như thế nào . Chàng trai với mái tóc nâu bồng bềnh đang từ trên lầu đi xuống để xem những gì đang diễn ra dưới nhà thì thấy được một hình ảnh chẳng thể nào nói lên lời .

Ngọt ngào Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ