Chương 40: Tiểu yêu tinh

357 6 0
                                    

Rạng sáng hai giờ, đèn thư phòng còn sáng.

Hàn Trạc xoa mắt nhìn mặt bàn, đầu óc choáng váng. Anh nhớ dịch bệnh đời trước vào mấy ngày cuối năm mới bùng phát, rất khó giải quyết.

Thư phòng an tĩnh chị có tiếng con chuột đánh máy.

Hàn Trạc thở dài, tắt máy tính ra khỏi thư phòng.

Anh vào phòng bếp uống nước, mới trở lại phòng ngủ.

Phòng ngủ có ánh đèn nhàn nhạt, Hàn Trạc nhìn trên giường nổi lên một khối, trong lòng mềm mềm.

Anh thả nhẹ bước chân, cầm quần áo vào phòng tắm.

Nửa giờ, anh mặc áo ngủ ra, nhẹ nhàng đến mép giường xốc chăn lên, nhìn váy trên người Hứa Thanh Nhiễm, khóe miệng giật giật.

Hứa Thanh Nhiễm ngủ rất ngon, khóe miệng hơi nhếch lên, không biết mơ thấy chuyện gì vui.

“Tiểu yêu tinh……”

Loại nữ nhân này thật đúng là không sủng được, càng sủng cô, cô càng ương ngạnh.

Hàn Trạc càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, tay dưới chăn xoa mạnh ngực cô vài cái mới bỏ qua.

Cũng may Hứa Thanh Nhiễm ngủ say, không bị nháo tỉnh.

——

Hôm sau Hứa Thanh Nhiễm tỉnh lại, ánh sáng rực rỡ, cô nhìn điện thoại chín giờ một phút.

WeChat như thường ngày có tin nhắn của Hàn Trạc, Hứa Thanh Nhiễm cong môi, trả lời lại Hàn Trạc một câu: 【 Bác sĩ Hàn, em rời giường, ngủ đến no ~】

Trả lời xong, Hứa Thanh Nhiễm liền vào phòng tắm rửa mặt.

Chờ từ phòng tắm ra, Hàn Trạc cũng nhắn lại.

Hàn Trạc: 【 Nhưng anh bị em tra tấn không nhẹ, tiểu yêu tinh. 】

Sắc mặt Hứa Thanh Nhiễm đỏ hồng, gửi biểu tượng cảm xúc.

Hàn Trạc: 【 Bệnh viện rất bận, không có thời gian nhắn với em, nhớ ăn bữa sáng, ngoan. 】

Cô cầm điện thoại cười ngọt ngào, nhập một hàng chữ lại lo lắng ảnh hưởng anh làm việc, lại xóa bỏ.

Thay quần áo, Hứa Thanh Nhiễm ở trong phòng bếp nấu mì ăn.

Giữa trưa lại có nắng, thoạt nhìn ấm áp, tủ lạnh không còn nguyên liệu nấu ăn, Hứa Thanh Nhiễm thay đổi quần áo đi siêu thị, mua đồ ăn Hàn Trạc thích cùng một ít đồ ăn vặt.

Khi buổi chiều Hứa Thanh Nhiễm chuẩn bị nấu cơm, Hàn Trạc đã nhắn tin tới, nói buổi tối tăng ca, bảo cô tự ở nhà ăn cơm.

Liên tiếp ba ngày, Hàn Trạc đều về lúc 10 giờ tối.

Gần đây dịch bệnh càng ngày càng nhiều, rất nhiều bác sĩ đều cần tăng ca, bằng không bệnh viện không đủ nhân lực. 

Hứa Thanh Nhiễm đau lòng nhìn Hàn Trạc mới vào cửa, đi qua giúp anh cởi áo lông vũ: “Có đói bụng không, muốn em nấu ít đồ ăn cho anh không.”

Hàn Trạc đổi dép lê, nhìn nữ nhân vây quanh mình, ôn thanh cười nói: “Ừm, đói bụng mấy ngày rồi.”

Cô nhíu mày, oán giận nói: “Nhà ăn bệnh viện các anh không phải khá tốt sao, chẳng lẽ tới cuối năm, nhà ăn không đủ cơm?”

[Edit] Nhật Kí Thử Hôn Của Bác Sĩ HànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ