(23)

187 24 1
                                    

Nằm trên đùi mợ, cậu ngước nhìn khuôn mặt đang ủ rũ kia liền dí tai vào bụng mợ:

"Con mau ra xem bu còn này, mặt cứ rầu rĩ thế kia khiến thầy con đau lòng lắm"

...

"Đúng rồi, con đạp đi để bu hết buồn"

...

"Nếu là cu tí thì phải đẹp như thầy, còn nếu là hĩm con thì phải xinh y như bu, nghe chứ?"

Mợ cười, đánh yêu vào bụng cậu. Thấy mợ cười cậu cũng an lòng hơn, vùi mặt vào bụng mợ dụi dụi, tính cởi áo để hôn bụng mợ thì liền bị mợ ngăn lại, nụ cười trên môi cũng dần tắt đi.

"Sao vậy? Mợ có gì giấu tôi sao?"

"Em không...chỉ là.."

Mợ ngập ngừng không muốn nói, cậu ngồi dậy nắm lấy bàn tay mợ, đan những ngón tay vào nhau vỗ vỗ

"Tôi yêu mợ, yêu mợ rất nhiều"

Dường như ánh mắt cậu như muốn nói lên rằng "xin mợ đừng tìm cách rời bỏ tôi". Mợ đau lòng ôm lấy cậu, đầu cúi xuống áp tai mình lên tim cậu.

"Hãy để em lắng nghe trái tim cậu, em muốn lắng nghe nó"

Cậu gật đầu, để im cho mợ ôm, cậu thấy mợ lạ lắm, cậu cứ có cảm giác mợ sắp làm một chuyện gì đó rất ngu ngốc khiến cậu tức giận.

Sáng nay cậu phải lên cung sớm, hôn tạm biệt mợ một cái rồi đi luôn. Mợ tỉnh dậy đã gọi ngay con Bống vào

"cậu đi rồi hả?"

"Dạ mợ"

"sính lễ...con chuẩn bị xong chưa?"

Con Bống nó thương mợ lắm, miễn cưỡng gật đầu, khóe mắt nó rưng rưng tay cứ bấu vào nhau

"Mợ ơi, hay mợ đừng đi hỏi cưới mợ hai cho cậu nữa đi ạ, con thương mợ, thương cả cậu, mợ làm thế nhỡ cậu giận thì sao?"

Mợ Nghi cắn chặt môi đứng lên bỏ ngoài tai lời con Bống, mặc lên mình bộ tứ thân cậu mua tặng mợ bước ra khỏi cổng phủ. Ngày hôm nay mợ sẽ đi hỏi cưới mợ hai cho cậu. Cô gái mợ nhắm đến chính là con gái của người quan đầu phố cậu hay lui đến. Giữ cho mình trạng thái tốt nhất mợ vào nhà của người quan ấy.

"Cho hỏi tiểu thư nhà ai đấy ạ?'

Một vị tiểu thư xinh đẹp khiến mợ cũng thoáng đỏ mặt, cô ấy đẹp nên mợ cũng thấy ưng mắt, cậu chắc chắn sẽ thích.

"Ta là Phùng Đông Nghi, vợ ngài đô đốc, nay ta đến để hỏi cưới cô về cho cậu"

Vị tiểu thư ấy vô cùng kinh ngạc nhưng rồi giữ lại bình tĩnh nói thầm vào tai cô hầu bên cạnh cái gì đó rồi đỡ mợ ngồi xuống ghế sai người pha sữa ấm đem lên cho mợ.

"Tên cô là gì?"

"Nguyễn Huỳnh Nhi thưa mợ."

"Huỳnh Nhi xinh thật đấy, Nhi đây có đang yêu ai không?"

Huỳnh Nhi hai má đỏ ửng nhìn lên người con trai đang bưng sữa đến cho mợ, cô là con gái của cửu phẩm (người quản lí các chợ, bến đồ, trạm dịch) làm sao có thể lấy một thằng hầu được. Mợ tinh ý nhìn ra tình cảm của hai đối phương, mợ thấy mình và cậu trong họ, bỗng dưng mợ lại không muốn hỏi cưới cô Nhi cho cậu nữa bởi ép mình lấy một người mình không yêu thì thật độc ác. Vừa nhấp một ngụm sữa thì tiếng cửa mở toang đập vào tường khiến hai người lẫn những kẻ hầu trong nhà đều giật mình.

|TR Sanzu x Reader|Trọn đời trọn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ