11:"Từ nay sếp có thể giữ khoảng cách với em không?"

320 67 36
                                    

Bầu không khí trong xe lập tức trở nên ngột ngạt vô cùng, anh Thi im lặng hồi lâu mới quay sang trả lời tôi.

____________________________

   "Này." - Tôi đưa cái chìa khóa cũ cho Văn Quyền. - "Giữ lấy mà làm chìa dự phòng."

   "Hả, em lấy được ở đâu đấy?"

   "Ở chỗ anh để quên đấy."

   "... Là nhà anh Thi à?"

Anh Thi? Giọng điệu hắn gọi cứ như thể quen thân lắm ấy.

   "Hài nhỉ. Anh bảo không nhớ để quên chỗ nào, giờ lại nhớ ra chỗ anh Thi?" - Tôi cười khẩy rồi khoanh tay xem hắn giải thích thể nào.

   "Thì, tự nhiên nhìn là nhớ ra thôi." - Hắn dễ dàng cho qua chuyện rồi chuyển sang hỏi ngược lại tôi. - "Em biết anh Thi à?"

   "Anh ấy là sếp của tôi"

   "Cùng phòng ban luôn à? Rồi anh Thi trả em chìa của anh à?"

   "Chứ không lẽ tôi đến tận nhà anh ấy đòi?"

   "Gì mà tính lóng như kem. Này, ở công ty em có thân với anh Thi lắm không?"

Hắn mở miệng câu nào là câu đó nhét ngay chữ "anh Thi" vào được mới tài. Cảm giác hắn quan tâm anh ấy còn hơn cả tôi đấy.

   "Chưa nói anh đấy, tự dưng đưa cả ảnh tôi cho anh Thi xem làm cái gì hả???"

   "Thì anh thấy em với anh ấy cùng công ty nên hỏi thôi. Tiện có gì còn nhờ giúp đỡ em chứ?"

   "Ảo thật đấy. Tôi có mượn anh làm thế không?"

   "Sao em cứ phải gân cổ lên cãi anh thế nhỉ?"

   "Cãi không lại thì nói thẳng đi?"

   "Thôi, câm mồm đi!"

Hắn luôn làm như thể tôi là người cố ý gây sự trong khi khởi nguồn của mọi rắc rối lại là hắn. Tôi xuống nước nhiều lần chỉ để đổi lại một lần nhường nhịn của hắn, nhưng không, hắn thà bắt tôi câm mồm còn hơn là thừa nhận mình sai.

So với anh Thi thì sao? Chỉ đơn giản là anh em quen thân thôi nhưng đã bao giờ anh ấy để tôi phải chịu ấm ức đâu? Nói gì đến tôi với hắn người yêu với nhau mà cứ như hành hạ nhau vậy.

Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn thôi chứ!

   "Quyền, ở cạnh tôi thế này, xích mích suốt thế này, anh có mệt mỏi không?"

   "Cái giọng điệu kì lạ gì vậy?"

Tôi siết chặt tay nắm rồi buông lỏng, quyết định nói.

   "Cảm thấy ở cạnh nhau phiền quá thì chia tay đi."

Hắn khựng lại, đôi mắt mông lung nhìn tôi, dường như hắn không thể tin được sẽ có ngày tôi nói vậy.

   "Chia tay? Đừng tự ý quyết định như thế!! Anh nói ở cạnh em phiền khi nào hả!?"

Tôi lặng im không nói gì, quay người lấy vali đi tới tủ quần áo thì bị Văn Quyền kéo tay ngăn lại, hắn gấp gáp ném vali của tôi sang một bên rồi bắt tôi quay lại nhìn hắn.

Giá như chúng ta... - Trang SơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ