8: Thế em, em có yêu bạn trai hiện tại không?

296 69 25
                                    

   "Ở cùng người mình yêu, không biết sẽ có cảm giác gì."

________________________

   "Uầy, cám ơn anh nha."

Anh trưởng nhóm mới hào phóng bao cả bọn combo bánh mì với cacao nóng khiến ai nấy cũng ấm lòng. Căn bản là hôm nay mọi người trong nhóm ai cũng phải làm cật lực vì tiến độ dự án đang đến những chặng cuối, được trưởng nhóm quan tâm là có tinh thần hẳn.

Tôi đang vừa uống cacao vừa cào phím thì anh trưởng nhóm đột nhiên đến bảo.

   "Nay em rảnh không?"

   "Không ạ."

   "... Thẳng thắn dữ." - Anh ta kéo ghế tới ngồi gần tôi. - "Đừng cảnh giác thế, anh không có ý gì đâu."

Tôi hờ hững bỏ ngoài tai, nói tiếp.

   "Anh Thi dặn em là không được đồng ý với anh cái gì hết."

  "Cứng thế nhờ. Mà kệ lão Thi đi, mắc gì em phải nghe lão."

   "Mắc gì em phải nghe anh."

   "..."

Anh ta thế mà lại bật cười sằng sặc, thấy mọi người chú ý lại lắc đầu xua tay bảo không có chuyện gì. Gì vậy trời, ấn tượng tốt đẹp của tôi về anh ta cứ thế bay sạch sành sanh, tưởng gì chứ.

Lúc đi ăn trưa tôi vô tình thấy anh trưởng nhóm kéo anh Thi ra ngoài ban công để nói gì đó, cơ mà anh Thi luôn nghiêm túc trong công việc thế mà cũng có lúc cười tươi như vậy với đồng nghiệp á. Đúng là người quen với nhau có khác, làm gì có cấp dưới mới toanh nào ngang ngược như vậy.

Không biết họ nói chuyện gì, e là tên ma mới kia lôi chuyện tôi ăn nói cộc lốc ra kể mất rồi.

Sự thật chứng minh, lúc tan làm đi lấy xe về thì anh Thi kéo tôi nán lại nói chuyện một lúc.

   "Thì, anh bảo em phải hiểu mà."

   "Em hiểu cái gì?"

Tôi quay mặt đi rầm rì nói.

   "Thật ra em cũng không hiểu gì..."

   "Hâm." - Anh Thi tự dưng chọc chọc vào vai tôi. - "Giờ mới lôi áo đôi với anh ra mặc à."

Ý ảnh là cái áo khoác đợt nào anh ấy mua hai cái giống hệt nhau, thừa nên cho tôi một cái.

   "Áo đôi gì, anh nói thế, chị nhà táp chết em."

Anh ấy vô tư bẻ lại cổ áo cho tôi rồi trào phúng bảo.

   "Em sợ à."

   "Không sợ mới lạ, tự dưng bị nhầm là trà đào thì chết dở."

   "Trà xanh chứ?"

   "Em thích trà đào."

   "Ừm. Từ nay em là trà đào của anh."

   "Xin anh đó."

Tôi chịu với cái tính đùa dai của ảnh nên bỏ đi không thèm chấp nữa, ai ngờ ra lấy xe lại gặp sự cố. Tôi đạp mãi mà em Dream cà tàng không chịu nổ máy, chắc mẩm lạnh quá hay gì mà loay hoay mãi không được.

Giá như chúng ta... - Trang SơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ