12:"Hay là bây giờ tao bắt cóc Tú đến đây nhé?"

330 74 48
                                    

Quốc Thi bình thường chẳng ai hiểu nó nghĩ cái gì, nốc rượu vào đến thánh thần còn bó tay.  

_________________________

Vậy là tôi bơ anh Thi cũng được ngót nghét hai tuần nay rồi. Tuần đầu anh ấy chưa quen lắm nên thi thoảng vẫn nhỡ miệng trêu chọc tôi, đến nay thì cũng coi nhau như đồng nghiệp bình thường rồi.

   "Ê, Thi!"

Tên trưởng nhóm vừa thấy anh Thi đi qua là đã vội cắp đuôi bám theo. Qua hàng cửa kính trong suốt, tôi thấy hai người họ đứng nói chuyện thoải mái gì đâu.

Dạo gần đây anh Thi có vẻ ăn mặc thiếu cẩn thận hơn mọi khi thì phải, tóc tai cũng bớt chải chuốt đi một chút, haiz, cái vành mắt gấu trúc đậm hơn rồi sao?

Aissss, tôi quan tâm làm gì chứ!

Thế nhưng đến giờ nghỉ trưa lại nghĩ anh Thi lủi thủi ăn một mình trong phòng làm việc, suất cơm chẳng động đến mấy, tôi thấy thương gì đâu.

Cứ thế này anh ấy sẽ gầy mất.

   "Anh đến tám chuyện với sếp đi. Nhắc anh ấy ăn thêm chút đi." - Tôi huých tay anh trưởng nhóm, nhắc vậy.

   "Ai rảnh. Em quan tâm nó thì đi mà nói." - Anh ta huých lại tay tôi.

   "Anh lúc nào cũng bám theo anh ấy còn gì?"

   "Công việc! Công việc!"

Công việc gì mà lần nào nói chuyện cũng cười hớn hở như vậy chứ.

Bỗng điện thoại anh ta "tinh" một tiếng, chắc hẳn là tin nhắn bồ bịch gì đó mới khiến ảnh cười khúc khích tà răm đến vậy.

   "Lát báo với thằng, nhầm sếp Thi là anh có việc nghỉ sớm nha." - Nói rồi vỗ vỗ vai tôi.

   "Anh đi mà n--"

Chưa kịp phản đối thì con cáo già đó đã cắp đuôi chạy mất tiêu, tôi cũng bất đắt dĩ đến gõ cửa phòng anh Thi để thông báo.

   "Vào đi."

Tôi mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh anh Thi làm biếng nằm ườn trên bàn với ánh mắt đăm chiêu nhìn con mèo trắng rồi bất chợt búng ngã nó.

   "..." - Nhận ra người vào là tôi nên vội ngồi thẳng dậy. - "Có việc gì?"

   "Anh Hoàng báo nghỉ sớm có việc ạ."

   "Ừm."

   "Em xin phép." - Tôi tính đóng cửa lại thì buột miệng nói. - "Ít nhất thì anh cũng phải ăn nhiều hơn chút để có sức làm chứ."

Anh ấy thế mà lại ném suất cơm xuống thẳng thùng rác.

   "Kệ tôi. Đi mà quan tâm bạn trai em."

Lần đầu tiên tôi thấy anh ấy dùng giọng điệu lạnh lùng, bất cần nói với tôi như vậy.

________________________________

Nhiều năm về trước:

   "Ê mày biết gì chưa?"

   "Gì?"

   "Haizzz, bỏ sách ra, mày nghe tao nói." - Quang Hoàng gấp gáp giật quyển sách trong tay Quốc Thi ra. - "Mày biết lũ chim lợn đang đồn bậy đồn bạ về mày không?"

Giá như chúng ta... - Trang SơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ