13[Cảnh báo]:"Mày thành công chọc tao phát điên rồi đấy!"

362 73 33
                                    

   "Anh thương em... Anh thương em."

   "Ngoan, nhắm mắt lại. Mọi chuyện để anh lo."  

_______________________

   "Đồ hâm. Em đang làm gì đó?"

   "Suỵt."

Tôi kéo anh Thi rẽ sang hướng khác rồi bảo.

   "Anh biết tin gì chưa?"

   "Tin gì?"

Nhìn anh Thi cứ trơ cái mặt thớt làm như chẳng màng đến sự đời mà tôi tức tối gì đâu.

   "Bọn khóa dưới như em còn biết hết rồi đó. Thế mà anh không biết."

Anh ấy vẫn chưa nhận ra độ nghiêm trọng của vấn đề nên cứ nhe nhe nhởn nhởn ôm vai bá cổ tôi.

   "Em nói thì anh mới biết chứ."

Khác với hầu hết nam sinh khác, anh Thi ở trên trường chỉ vùi đầu vào sách vở nên người ngợm lúc nào cũng khô thoáng man mát chứ chẳng bao giờ nhễ nhại mồ hôi. Chẳng biết anh ấy xịt nước hoa hay là mùi nước xả vải mà mùi thơm lưu lại lâu dữ.

   "Ây ây, đấy đấy, anh cứ thế nên bọn nó mới nói xấu anh!" - Tôi đẩy anh Thi ra rồi cắn răng cắn lợi nói. - "Chúng nó bảo anh "bê đê" đó!"

   "Em tức à?"

   "Tức chứ sao không, tự dưng đi bịa đặt ác như thế."

   "Em có thấy phản cảm không?" - Anh Thi đưa tay xoa xoa vành tai tôi.

Phản cảm? Tất nhiên là tôi phản cảm lũ loser tối ngày ganh ghét anh Thi rồi!!
Anh ấy là Super Idol trong lòng tôi đó!! Còn tôi sẽ là super fan mang sứ mệnh support anh ấy đến chết!!
Aisss!! Lũ anti khốn kíp! Chúng mày đang làm cái quái gì vậy hả!!

   "Em phản cảm."

   "Thế à." - Anh ấy rụt tay về rồi đút túi quần thong dong đi trước.

Khi đó tôi thấy nể anh Thi vì ảnh có tâm lí vững chắc thật sự, đối mặt với tin đồn vô căn cứ như vậy mà vẫn bình tĩnh cho qua, lại còn tầm ngẩm tầm ngầm cua luôn chị MC xinh nhất trường vả cho tụi anti phải lác mắt chó.

___________________________________

Hai tuần vừa rồi có một số chuyện đang thay đổi rõ rệt trước mắt tôi, trước tiên phải kể đến Văn Quyền, từ sau lần cãi nhau đó hắn cũng bớt lời qua tiếng lại với tôi hơn. Trái lại còn nói chuyện hơi hướng khách sáo cho qua.

Mà cũng chẳng biết từ khi nào tôi với hắn đã chẳng thèm gần gũi với nhau nữa, tôi thấy lạ, có khi vu vơ ghé mặt qua tính hôn hắn để thăm dò thì ngay lập tức hắn mất tự nhiên né tránh.

Vậy mà tôi cũng chẳng thấy hụt hẫng, dường như trong lòng đã biết trước.

Chẳng phải rõ ràng rồi sao, hắn không còn hứng thú với tôi nữa và tôi cũng chẳng còn tha thiết lưu luyến gì. Mối quan hệ này cứ gượng gạo tiếp diễn....

Tôi chợt nhớ cái hồi mới đồng ý hẹn hò với Văn Quyền, hắn nói hắn vốn không phải gay nhưng chẳng hiểu sao lại thích tôi đến thế, hắn nói hắn thích sự dịu dàng, săn sóc của tôi. Còn tôi thì nói với Quyền rằng hắn có cái mặt tiền cũng được, lại đúng lúc cô đơn, có hắn năng nổ, hoạt bát cạnh bên cũng đỡ.

Giá như chúng ta... - Trang SơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ