Chương 11

196 13 0
                                    

Sau ba ngày đánh 1v1, Haein bắt đầu dẫn cô đánh 3v3 với người máy, muốn giúp cô luyện tập kiểu đánh đội. Jisoo phát hiện mình có thể thắng dễ dàng thì cảm thấy rất vui vẻ.

Sau đó bắt đầu thực chiến với kiểu đánh 3v3, độ khó tăng lên ngay, không phải là do cô đánh không được, chủ yếu là vì Haein không hề tham gia vào chiến đấu! Anh cứ chạy một mình vào rừng đánh quái các kiểu, để cho cô lẻ loi với đồng đội đáng thương lấy hai chọi ba.

Mãi đến khi cô và đồng đội kia không chịu được nữa, anh mới chạy ra huơ vài nhát.

Danh chính ngôn thuận là vì muốn rèn luyện năng lực chịu áp lực cho cô.

Nhưng đúng là học thần có khác, Jisoo học được khá nhiều thứ, không những cách sử dụng các chiêu thức của tướng, Haein còn vừa đánh vừa nói cho cô biết những chi tiết mà trước giờ cô không chú ý, tất cả đều là những chi tiết quan trọng. Ví dụ như bổ sung binh lính, hoặc đổi trang bị khi gặp những đối thủ khác nhau...

Phải biết là trước giờ cô sử dụng nhân vật Vương Chiêu Quân, chỉ một bộ trang bị đánh từ trận này sang trận khác.

Mặt trời đương lúc về chiều, rọi vào phòng khách ấm áp hẳn lên. Jisoo cuộn người trên ghế sofa, nghiêm túc chơi game.

Lại một trận thực chiến 3v3, cô đang sử dụng nhân vật Tôn Thượng Hương.

Đồng đội đã chết, cuối cùng Trương Phi của Haein cũng chui ra khỏi rừng, đứng dưới ngọn tháp hét lớn rồi thổi bay ba người bên đối phương. Jisoo đang muốn chạy lên đánh, thì nghe thấy điện thoại Haein vang lên.

Jisoo lập tức lui về canh tháp.

Mỗi lần có điện thoại gọi đến thì game sẽ treo máy ngay, nhân vật trong game cũng bất động mấy giây, lúc đấu đội mà dừng mấy giây cũng đồng nghĩa với mất cả mạng.

Cô bỏ luôn ý định đuổi theo địch, vô tình nhìn vào màn hình điện thoại của Haein bên cạnh, thấy trên ấy hiện dòng chữ quen thuộc – Yoo Inna.

Không ngờ lại là Inna.

Jisoo vẫn còn chưa kịp nghĩ gì thì đã thấy Haein tắt máy, Jisoo có ngạc nhiên: "Cậu không nghe máy à?"

Haein bình tĩnh đáp, lại tiếp tục điều khiển nhân vật Trương Phi: "Đánh xong đã."

Trận đấu kết thúc nhanh chóng, Haein đứng dậy: "Tớ đi gọi điện thoại."

Anh bước đến chỗ ban công gọi điện thoại, rồi nhanh chóng quay lại, nói với Jisoo: "Tớ phải ra ngoài một lúc."

Jisoo tò mò: "Inna cũng làm việc ở Seoul à?"

Haein trả lời sâu xa: "Chắc là vẫn ở Incheon."

Chắc là?

Jisoo suy tư, vẫy tay chào anh, sau đó lại đánh game một mình. Kết thúc một ván, cô để điện thoại xuống, đột nhiên có hơi lo lắng – Tuy là "chắc là", nhưng có một số chuyện cũng không thể nói chính xác được.

Có khi nào ngày mai cô không còn thầy giáo nữa không?

Nơi Inna hẹn cách nhà Jisoo không xa. Haein không tới trễ, nhưng lúc anh đến thì Inna đã ở trong quán cà phê rồi.

Anh gật đầu chào rồi ngồi xuống. Inna nói: "Gọi một ly cà phê cho anh rồi."

"Cảm ơn." Đúng lúc đó, phục vụ cũng đem cà phê lên, Haein hỏi: "Đi công tác à?"

"Thực ra em công tác ở Busan."

Cô nói một nửa rồi dừng lại, Haein bưng cà phê, nhưng vẫn không hỏi tiếp tại sao cô lại đến Seoul.

Inna cắn môi: "Sao anh lại ở Myeong dong này thế?"

"Vừa khéo có việc."

"À, em còn tưởng anh đến đây phỏng vấn."

Bàn tay đang cầm cà phê của Haein hơi khựng lại.

"Em có gặp Bao bao ở Hàng Châu, cậu ấy bảo, anh sắp từ chức bên hàng không vũ trụ." Cô nhìn chằm chằm vào Haein: "Có thật không?"

"Có dự tính đó."

"Tại sao?" Giọng điệu của Inna có vẻ nặng nề: "Năm đó thà chia tay với em, anh cũng quyết đến đó, bây giờ lại dễ dàng từ bỏ thế sao?"

Haein im lặng.

Inna khẽ cười, dựa vào sô pha: "Em lại mong anh có thể kiên trì đến cùng, nếu không thật giống như em chẳng có chút địa vị gì trong lòng anh vậy. Thì ra không phải anh không thể từ bỏ, chẳng qua là em không đáng."

Haein thở dài: "Trước khi chúng ta quen nhau, em đã biết anh sẽ tiếp tục học lên thạc sĩ ở Hàng Không Vũ Trụ rồi."

Inna tự chế giễu: "Có câu nói thế nào nhỉ? Ảo tưởng nực cười nhất trên đời này, chính là bạn tưởng rằng mình có thể thay đổi một người."

Haein uống một ngụm cà phê, lái sang chủ đề khác: "Em vẫn ở QE à?"

"Em chuyển sang công ty khác lâu rồi, vừa thăng lên MD, lương gấp mấy lần lúc mới tốt nghiệp, cũng cực hơn nhiều."

"Trước giờ em vẫn rất ưu tú."

"Nhưng mà rất mệt, thỉnh thoảng em vẫn hay nghĩ, một người phụ nữ như em, tại sao lại phải mệt mỏi như vậy?" Inna cúi đầu khuấy cà phê của mình: "Anh định đổi sang làm gì thế? Nghe nói tổng bộ DF có giữ cho anh một chức vụ."

Tổng bộ của DF chính là ở Incheon.

Haein dừng một lúc rồi nói tiếp: "Anh từ chối rồi."

Giọng nói của Inna vẫn rất bình tĩnh: "Thế à?"

Cô lại uống thêm vài ngụm cà phê, đặt ly xuống, nhìn đồng hồ: "Hai tiếng nữa là bay rồi, em đi đây."

Quán cà phê nằm trong khu thương mại, lúc rời khỏi đấy phải đi qua biển người. Cả hai lặng lẽ đi trong dòng người, đột nhiên Inna dừng lại, nhìn vào tấm hình quảng cáo cực lớn treo ở khu thương mại.

"Nhìn kìa, Kim Jisoo đấy."

[Haesoo] - Em là niềm kiêu hãnh của anh (Chuyển ver )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ