4. Chó hoang.

527 61 15
                                    

Thứ 5 nhưng có chương mới, khen tui đi =)))))))))

Ghi chú: Từ phần này sẽ bắt đầu kể về quá khứ của tình yêu rực lửa ngang trái của Sanzu với Rindou nhá :v
___________________________

Có một đứa trẻ không cha không mẹ, từ nhỏ đã sống trong trại mồ côi nghèo nàn ở thị trấn. Không ai nhớ nó bắt đầu xuất hiện trên thế gian này là khi nào, cũng không rõ nó tồn tại được bao lâu, chỉ nhớ nó là một đứa trẻ hư hỏng ưa bạo lực. Mỗi khi nhắc đến nó - Haruchiyo Sanzu, người ta sẽ nhớ ngay đến hình ảnh thằng oắt con trạc chừng mười hai mười ba tuổi với đôi mắt lam ngọc hơi cụp xuống để lộ vẻ chán chường mệt mỏi, đôi môi nổi bật hai vết sẹo hình thoi còn chưa lành hẳn, cùng mái tóc bạch kim dài ngang vai chưa từng được chăm chút. Nó thiếu thốn mọi thứ nhưng nó chẳng phải kẻ trộm, nó ưa bạo lực.

Mười hai tuổi, cái độ tuổi mà bao đứa trẻ khác còn dựa dẫm vào ba mẹ thì Sanzu đã dần học được độc lập để ra ngoài kiếm ăn nuôi sống bản thân, bởi nó biết mình chẳng thể trông chờ một tương lai xán lạn ấm no vào cái trại mồ côi tồi tàn này. Hoàn cảnh bắt nó trở nên hung hăng, đánh tất cả những kẻ thích gây sự và đập hết mọi tên bệnh hoạn muốn động vào người nó, hứng chịu mọi lời sỉ vả từ những kẻ a dua nịnh bợ. Đối tượng nó ra tay đều có gia thế hiển hách, con ông cháu cha lắm tiền nhiều của, vì vậy sau khi rời khỏi trại mồ côi để đối đầu với đời, đứa trẻ ấy đã làm nên một bảng thành tích truy nã với tiền thưởng ngày càng nhiều. Sau ba năm, nó gần như biến mất khỏi cái thị trấn tồi tàn kia và trở thành một trong những tên tội phạm không ai có thể bắt giữ. Thế nên người ta gọi nó là 'Chó điên', một con chó hoang vô chủ xem bạo lực là thú vui.

Cho đến một ngày nọ, mấy tờ báo lá cải bất ngờ rầm rộ một vụ án động trời khiến những người dân ngự tại thị trấn vào thời điểm đó đều vui mừng khôn xiết. Vụ án "Thị trưởng X không qua khỏi cơn thập tử nhất sinh sau bảy nhát đâm chí mạng vào lưng..." như một ơn huệ ban phát phước lành đến thị trấn nhỏ, và hung thủ tội ác nghiễm nhiên trở thành đấng cứu thế trong mắt họ. Vui mừng chưa được bao lâu, báo lại tiếp tục đưa tin kẻ thủ ác đã bị bắt. Choáng ngợp thay, đó lại là cái tên từng nổi danh rầm rộ trong mấy bản lệnh truy nã vào ba năm trước - Haruchiyo Sanzu.

Dù bị bắt, nhưng bọn họ không hề trông thấy chút nao núng hay hối hận nào trong ánh mắt ấy. Khi bị đưa ra trước tòa xét xử và được hỏi về nguyên nhân của hành động trên, nó chỉ nhún vai với dáng vẻ khinh nhờn quan tòa rồi buông lời cợt nhả: "Giết một tên cặn bã đang lên cơn động dục với một đứa bé bảy tuổi thôi mà, có cần phải làm to chuyện như vậy không?" Quan tòa hỏi nó có hối hận không, nó chẳng đáp lời. Sanzu chỉ ngoảnh đầu cười với đám người dân loi nhoi ở phía sau, vẫy tay với bọn họ như đang chào những tín đồ vừa được ban điều lành. Lác đác vài người đáp lại cái chào của nó.

Trong mắt người khác, kẻ chết là ngài thị trưởng luôn cống hiến hết mình cho thị trấn nghèo nàn với mong muốn xóa bỏ tệ nạn tham ô của những kẻ chức cao vọng trọng. Nhưng trong mắt nó, đó chỉ là gã đàn ông có nhân cách thối nát được che đậy khéo léo bằng mấy bộ đồ lịch thiệp và khuôn mặt giả tạo. Thế nên, dù đã nhận phải án tử và định sẵn ngày bị lôi đầu lên máy chém, Sanzu vẫn không cảm thấy hối hận khi đã đâm con dao sắc lẹm vào tấm lưng núc ních toàn thịt cùng mỡ được nuôi đầy bằng tiền hối lộ và tham nhũng. Tiếng búa của trưởng tòa gõ xuống mặt bàn như tiếng sấm vang rền kéo nó khỏi dòng suy nghĩ dai dẳng. Nó biết rằng bước ngoặt cuối cùng của cuộc đời nó đã tới.

[SanRin] [Sanzu x Rindou] Ngây tình.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ