[ Kakucho x Mikey ] Bệnh

470 64 5
                                    

Cảnh báo: OOC

Kakucho: gã

Mikey: em

Sanzu: hắn

-----------------------------

Mikey bệnh, cả Phạm Thiên đều rối lên. Họ không biết làm gì, công việc chất đầy khiến họ không có thời gian chăm em. Bọn họ quyết định bốc thăm và, người may mắn được chăm sóc Mikey là Kakucho, bọn hắn thất vọng. Gã vui vẻ nhận nhiệm vụ, chuẩn bị món ăn cho em thì chợt nhận ra là em rất kén ăn. Điều này khiến gã đau đầu. Từ ngày thành lập Phạm Thiên đến giờ, em chưa bao giờ ăn đủ bữa có khi còn chẳng chịu ăn gì ngoài taiyaki. ( thế đấy người ta nói mình còn không bằng taiyaki ;-; )

Gã ảo não, ngày thường đã kén ăn rồi vậy giờ em bệnh phải làm sao ? Vẫn đang đau đầu vì truyện của em, gã chợt nảy ra 1 ý tưởng táo bạo. :))

Bước đến căn phòng đang chứa vị thủ lĩnh đáng kính, Kakucho bước vào, 1 màu đen tuyền thu gọn vào trong tầm mắt gã. Kakucho đi đến phía cửa sổ, kéo chiếc rèm ra, những ánh nắng từ bên ngoài chiếu rọi vào khung cửa sổ soi xuống gương mặt thiên thần còn đang say giấc.

" Ưm... "

Người trong chăn động đậy chậm rãi mở mắt, ánh sáng chói lòa khiến em không ngủ được.

" Kakucho ?! "

" Tỉnh rồi thì mau dậy cháo còn uống thuốc "

" Tao không ăn "

Gã biết trước là em sẽ nói vậy mà, nhưng không sao, gã đã lường trước rồi. Kakucho đột ngột kéo em vào nụ hôn sâu, gã triền miên khuấy đảo bên trong em, chơi đùa với chiếc lưỡi rụt rè của em.

" Mày ! "

Đỏ mặt, giận không nói nên lời, em phải giết gã.

" Sao hả, đây chỉ là sự trừng phạt nhỏ cho mày thôi "

' Trừng phạt ?! ' gã đang nói cái quái gì vậy.

" Nếu mày không nghe lời, mày sẽ phải chịu sự trừng phạt "

Mikey ngớ người, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến em chưa kịp tiếp thu. Nhìn vẻ mặt này của em có lẽ là bị dọa rồi, tiến tới tủ đầu giường gã lấy ra 1 hộp cháo và 1 vỉ thuốc.

" Ăn đi rồi uống thuốc "

" ... "

Em không muốn ăn, nhưng nhớ lại chuyện ban nãy khiến em sởn gai ốc, không nhanh không chậm em cầm hộp cháo lên ăn. Kakucho hài lòng đi ra khỏi phòng. Gã xuống lầu làm nốt đống tài liệu còn đang dang dở, sẵn tiện làm cho em ít taiyaki. Biểu hiện hôm nay của em rất tốt gã rất hài lòng. Sau khoảng 2 tiếng làm việc, Kakucho bước lại lên phòng Mikey, nhìn em đang ngủ, gã nhẹ nhàng đặt túi taiyaki lên bàn rồi lại gần phía tủ đầu giường kiểm tra. Đúng như dự đoán, em đã uống thuốc.

Tối đến, cả đám thành viên cốt cán quy tụ về phòng khách bàn bạc về việc chăm sóc Mikey, Sanzu lên tiếng, hắn muốn chỉ mình hắn chăm sóc Mikey, cả đám không hẹn nhìn về 1 phía, đúng là con chó điên mà. Kakucho cũng không nhân nhượng, không từ mà nói Mikey để gã chăm sóc là tốt nhất. Mọi người lưỡng lự suy tư, biểu hiện hôm nay của Kakucho rất tốt, khiến cho Mikey phải chịu uống và đồng ý ăn đủ bữa, điều này khiến cả bọn bất ngờ. Bọn hắn muốn hỏi xin bí quyết nhưng nhận lại được chỉ có 1 câu.

" Có làm thì mới có ăn "

Cả đám thất vọng trở về phòng.

Hôm sau, Kakucho vẫn như thường ngày làm bữa sáng cho cả bọn kiêm luôn bảo mẫu cho Mikey, gã bắt tay vào làm bữa sáng cho em,  làm xong gã gọi mọi người dậy. Đến trước phòng Mikey, Kakucho gõ cửa, tiếng nói vọng lại, cánh cửa mở ra, Mikey bước ra ngoài. Ngồi xuống bàn trước sự ngỡ ngàng của mọi người, mọi khi em sẽ không ăn cùng bọn họ đâu, chỉ ngồi ở sofa xem tivi ăn taiyaki thôi. Kakucho đã làm gì vậy ?

Kakucho đút cho Mikey trước sự chứng kiến của cả đám, gì chứ gã dám đút cho em ăn sao. Sanzu tức giận đấu khẩu với gã. Gã không nói gì vẫn đút cho Mikey ăn.

Ngày 3, ngày 4, 1 tuần trôi qua, Mikey cuối cùng cũng hết bệnh, cả đám vui mừng nhảy nhót sung sướng. Mikey nhìn đám thành viên cốt cán như bọn thần kinh chẳng buồn nói gì. Kakucho đi đến bên cạnh hôn lên trán em 1 cái. Mikey ngớ người, gì chứ gã lại nổi thú tính à. Kakucho cười trừ, từ khi nào mà trong lòng gã lại có em vậy.

Ngày Izana mất, gã như người mất hồn lang thang giữa chốn bất lương. Gặp lại em, gã như nhìn thấy Izana bên trong em, gã muốn về dưới trướng của em, muốn em giống như vị tổng trưởng lúc trước của gã. Gã thật ích kỉ. Nhưng tại sao, từ khi nào... gã lại xem em như Mikey chứ không phải Izana, gã không biết, gã thích em rồi sao ? Không phải, gã thích Izana nhưng... nhìn em khóc, sao gã lại đau, tim gã quặng thắt. Gã... thật sự yêu em rồi ? Từ bỏ Izana, từ bỏ vị tổng trưởng đáng kính, từ bỏ tất cả, gã theo em.

--------------------------------

920 từ.

Cảm ơn m.n vì thời gian qua đã luôn đồng hành cùng mik ^^
Và cx xl m.n khi phải drop truyện nhưng đừng lo mik chỉ drop khoảng 1 tháng thôi, h mik ko còn thời gian vt truyện như trc nx truyện mik cx chẳng còn hay khiến mik khá nản.
Hẹn m.n vào ngày 6/4 nhé lúc đó mik sẽ đăng tranh và đăng truyện cho m.n coi^^
Đố m.n bt 6/4 là ngày gì :))

22/3/2022

12:24

[ Allmikey ] YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ