jisoo vừa bước xuống xe liền bị choáng ngợp bởi căn nhà trước mắt, à không nó như một tòa lâu đài thì đúng hơn. Seungcheol cất xe rồi đi lên cầm túi đồ ăn vặt đang sắp rơi khỏi tay jisoo rồi phì cười nói:
- làm gì mà đứng đực ra thế, vào thôi seokmin đang mong chờ cậu lắm đấy
lúc này jisoo mới lúng túng khép cái miệng đã há ra từ lúc xuống xe.
để vào được bên trong căn nhà phải đi qua một khu vườn xanh mướt, lối đi rải sỏi và bên cạnh còn trồng rất nhiều loài hoa. Khi gần đến cửa nhà seungcheol đi nhanh hơn jisoo 1 bước rồi đưa tay lên bấm mật khẩu, cửa kêu lên ting một cái cánh cửa gỗ cao sừng sững dần dần mở ra, seungcheol giới thiệu bên trong là phòng khách nhưng jisoo lại thấy nó giống đại sảnh hơn. Đằng sau cánh cửa gỗ là một không gian cực kì rộng lớn, sàn được lát gạch sáng bóng, ở giữa nhà có một cái cầu thang xoắn mạ vàng dẫn lên tầng trên, bên dưới có lắp tivi với màn hình cực đại cùng dàn loa đồ sộ, cách đó khoảng 10m thì là bộ sofa khá lớn mang một chút phong cách cổ điển, nhìn chung nhà của seungcheol và seokmin được trang trí theo kiểu vừa hiện đại mà cũng vừa cổ điển nhưng nhìn rất sang theo phong cách hoàng gia.
- HYUNGGG!!!! - seokmin khoác vai một vệ sĩ chân đi khập khiễng bước ra từ trong bếp, vừa nhìn thấy jisoo cái là không kìm được hét to gọi anh
vì giọng nói quá lớn làm cả jisoo và seungcheol đều giật mình, seungcheol cau mày quát lại:
- mày hét cái gì thế hả?
nhưng seokmin không quan tâm, từ khi nhìn thấy jisoo là seokmin đã chẳng còn hơi đâu nhìn đến người anh trai này nữa rồi. Cậu kéo người vệ sĩ chạy từng bước nhỏ đến chỗ 2 người họ rồi cười tít hết cả mắt lại:
- hyung sao anh lại đến đây thế?
- là đứa nào hôm qua nhõng nhẽo bảo muốn ăn đồ ngọt hả? - jisoo ngại ngùng đẩy cái đầu đang muốn dính chặt vào mặt mình ra
[ kyeomie: hyung em bị bong gân nè huhuhuu
* đã gửi 1 ảnh*
shujii :ui có đau lắm không, làm gì mà bị thế này?
kyeomie: em bị ngã xe lúc đi học về
shujii : khổ thân,chú ý cẩn thận vào, đừng đi đứng nhiều cũng đừng để dính nước
kyeomie: em biết rùi mà, giá như có ai đấy mua cho em đồ ngọt thì tốt biết mấy
shujii : chỉ thế là nhanh]
seokmin sau khi nhớ lại thì nhìn jisoo cười hì hì rồi kéo anh ra sofa ngồi, cậu lấy ra một cái bút dạ rồi đưa cho jisoo:
- hyung viết vào băng cho em đi, chỗ này này - vừa nói cậu vừa chỉ vào phần băng chỗ mắt cá chân
- để làm gì thế? - jisoo nhất thời không hiểu
- để nó ngắm chứ cái gì nữa, thằng dở hơi - lúc này seungcheol mới lên tiếng, còn cố tình liếc xéo seokmin đang mặt đỏ tía tai
BẠN ĐANG ĐỌC
Em không phải bản sao [CHEOLHAN]
Fanfictionkể về câu chuyện tình yêu của seungcheol và jeonghan, những hiểu lầm không đáng có liệu có cho họ một cái kết thảm?