Chương II

1.5K 206 10
                                    

"Bồ là con trai nhà Potter đúng không? Mình là Sirius, con trai cả nhà Black, rất vui được gặp bồ."

James ngây ngẩn nhìn bàn tay đang giơ ra trước mặt mình, trong chốc lát anh chỉ có thể nghe thấy tiếng đầu máy hơi nước của toa tàu Hogwarts kêu lên rin rít ngoài cửa sổ, mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ ảo không rõ ràng, tựa hồ tâm trí anh còn chẳng phải ở nơi này nữa. Giọng nói kia vang lên thân thuộc mà xa lạ, không biết đã bao lâu rồi anh chưa được nghe lại thanh âm ấy nữa.

James nuốt nước bọt, sau cuộc đấu tranh tư tưởng đầy khó khăn trong thâm tâm, ánh mắt anh chầm chậm từ bàn tay đang giơ ra mời bắt ở phía trước dời lên trên khuôn mặt của người đang đứng đối diện mình.

Người bạn thân nhất của anh đứng đó, dáng vẻ hào hứng tràn đầy sức sống, khuôn mặt hồng hào khoẻ mạnh trẻ trung, nụ cười tươi rói kèm theo chút tinh nghịch nở rộ trên mặt của đối phương. Giọng nói của người con trai tóc đen điển trai vẫn còn non nớt chứ không khản đặc hay trầm bổng do đối phương vẫn chưa vỡ giọng, thái độ nhiệt tình thân thiện, còn có một chút ngây ngô đơn thuần vốn có của một đứa trẻ.

James đã không còn nhớ được lần cuối cùng anh trực tiếp nhìn thấy Sirius tràn ngập sức sống như thế này là từ khi nào nữa. Kể cả khi còn sống hay đã chết, nam phù thủy tóc đen ánh nâu đã tận mắt chứng kiến cách chiến tranh và tù ngục vắt kiệt tất cả sự lạc quan vào thế giới của nam phù thuỷ tóc đen điển trai một cách khốc liệt như thế nào, khiến đối phương chỉ còn có thể bấu víu vào cuộc sống nhờ vào lòng căm hận và khao khát muốn báo thù kẻ đã hại thảm đời mình.

Sirius dù giờ chỉ là một đứa trẻ nhưng do được nuôi dạy trong môi trường đặc biệt, cậu rất nhanh nhẹn tinh mắt bắt được tia cảm xúc tang thương trong mắt James khi đối phương nhấc mắt nhìn mình. Nam phù thủy tóc đen điển trai không hiểu gì nhìn chằm chằm nam phù thủy đối diện, một bên lông mày theo thói quen nhướng lên trong nghi hoặc.

"Potter?"

James bị tiếng gọi của Sirius thức tỉnh khỏi sự tiếc thương dành cho số phận của bạn mình, anh vội vàng nở nụ cười che giấu đi tầng cảm xúc tiêu cực kia của mình. Chàng trai tóc đen ánh nâu nhanh chóng đáp lại cái bắt tay của Sirius, nồng nhiệt dùng sức nắm lấy tay đối phương.

"James Potter, bồ có thể gọi mình là James, rất vui được gặp bồ. Không phải nói quá hay khoe mẽ gì đâu, nhưng mình có cảm giác bồ và mình sẽ trở thành bạn rất thân đấy."

Sirius nghe vậy liền lập tức ném ra sau đầu những suy đoán về ánh mắt của James dành cho mình, vẻ mặt vui mừng, hồ hởi đáp lời đối phương, nụ cười rạng rỡ nở rộ như hoa mùa xuân trên khuôn mặt người con trai tóc đen điển trai.

"Mình cũng cảm thấy thế đấy, Pot- James! Không giấu giếm gì bồ, kỳ thật mình có rất nhiều anh chị em họ, mình còn có một em trai ruột đó, nhưng mình lại không có thân thiết với ai, cũng chẳng có quen ai bằng tuổi mình cả... Bồ là người bạn đầu tiên của mình đấy!"

James Potter và con đường mớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ