Chương 21 (H)

4.9K 333 7
                                    

121.

"Mark Lee anh... anh có thể biết xấu hổ một tí được không?!"

Lee Donghyuck cứ tưởng Mark Lee gọi mình lên văn phòng để là thương lượng về phương án thiết kế mới, ai ngờ vừa tới cửa thôi mà tên kia đã lôi cậu vào phòng nghỉ nhỏ trong văn phòng.

"Anh nhớ em lắm, mấy ngày nay anh đi công tác em có nhớ anh không?" Mark Lee ôm má Lee Donghyuck, rải đầy những nụ hôn nhẹ nhàng lên mặt cậu, kéo bàn tay nhỏ của người ta xuống đặt vào khóa quần của mình.

"Mark... Bây giờ đang trong giờ làm!" Lee Donghyuck thở hổn hển đẩy Mark Lee ra, còn chưa kịp bình tĩnh lại đã bị người nọ bế quăng lên giường.

Bên này Lee Donghyuck đang kéo đẩy với Mark Lee, cánh cửa đột nhiên bị gõ vang.

"Chết tiệt, đã nói là không được... Mẹ..." Ngay giây phút trông thấy mẹ Lee, Mark Lee lập tức trở về làm một con người đứng đắn.

"Donghyuck đâu? Để thằng bé đi với mẹ một lát. Còn nữa, anh giống hệt ba anh..." Mẹ Lee ngửi mùi pheromone nồng nặc trong phòng, có gì mà không hiểu nữa, ba Lee ở cách đây rất xa đột nhiên bị vạ lây.

Lee Donghyuck vừa nghe thấy giọng mẹ Lee một cái là vội vàng cài lại khuy áo sơ mi vừa bị Mark Lee giật ra, sau khi chỉnh trang đàng hoàng mới nhanh chân chạy tới.

"Mẹ... sao mẹ lại tới đây ạ?"

122.

Lee Donghyuck ngồi co quắp bên ghế lái phụ, thỉnh thoảng lại liếc mắt về phía mẹ Lee.

"Mẹ ơi... chúng ta đang đi đâu thế ạ?"

Lee Donghyuck vừa mặc quần áo tử tế chạy ra đã bị mẹ Lee tóm lấy, bảo cậu đi cùng bà tới một chỗ.

Trên đường mẹ Lee không nói một lời, nét mặt khá nghiêm túc, làm Lee Donghyuck nhìn mà bất an trong lòng.

"Đi tới ngoại ô, hơi xa, hay là con ngủ một giấc đi."

Lee Donghyuck nào dám ngủ chứ, cậu chỉ biết lắc đầu cười nói mình không mệt, lấy điện thoại ra định xem xét kế hoạch mới.

– Nửa giờ sau –

"Mark bắt con làm nhiều việc thế này?" Mẹ Lee cau mày, giọng điệu không hề vui.

"Ơ? Dạ?"

"Con đã đọc tài liệu rất lâu rồi."

Lee Donghyuck sửng sốt vài giây mới ngộ ra, vội cười giải thích: "Dạ không phải đâu ạ, con chỉ xem bản thiết kế, con đòi Mark giao công việc ảnh còn không chịu mà mẹ."

[Cứ mỗi lần đòi làm việc là lại đè con xuống hỏi có phải tinh lực đang dồi dào lắm đúng không...]

Mẹ Lee không nói thêm gì nữa, đánh tay lái vài vòng rồi ngừng lại, lúc này Lee Donghyuck mới phát hiện mẹ Lee lại dẫn cậu lên núi. Đương nhiên cũng không phải là vùng núi hoang sơ vắng vẻ, bởi vì ở đây có rất nhiều người, vô cùng nhiều.

"Giữa sườn núi này có một ngôi chùa, nghe nói... cực kỳ linh, cho nên hôm nay mẹ dẫn con tới đi dạo." Mẹ Lee cười tươi, làm Lee Donghyuck nhìn mà thấy trong đầu toàn dấu chấm hỏi.

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Cacao ngọt Cafe đắng (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ