09. Đám cưới của chị Huệ

30 5 0
                                    

Đám cưới của chị Huệ được tổ chức vào cuối tháng sau, nghe lâu mà cũng hóa ra gấp gáp, việc cần làm nhiều không kể xiết.

Sau đám cưới, cậu Khải sẽ đưa chỉ lên Sài Gòn sống, nghe đâu dịp vừa rồi cậu đã êm thấm xin được một chân thông dịch. Ban đầu cuộc sống có thể hơi khó khăn nhưng xem chừng niềm tin và hy vọng của cậu và chỉ đều lớn lao lắm.

Kể ra mọi chuyện vẫn đang đi đúng hướng mà nó phải đi, chỉ có cuộc đời trước mắt của tôi là vẫn mờ mịt vô vọng.

Má vừa giúp chị Huệ soạn quần áo vừa nói:

- Út nè, cái Hai nó lấy chồng rồi đó, còn con đã ưng được mối nào chưa?

Chị Huệ cũng cười khúc khích, đôi má đào đỏ thắm:

- Cái Út lại về với anh Ba Thắng chứ còn mối nào nữa má?

Tôi lườm chỉ một cái, giả vờ quạu cọ:

- Có phải Hai được lên Sài Gòn rồi nên muốn em ở làng mãi đúng không?

Chỉ vừa tủm tỉm vừa né cái véo của tôi, hai chị em cười rúc rích. Mãi một lúc sau, nhân lúc má lúi húi không để ý, chỉ mới tự dưng biểu một câu chẳng vô đầu vô cuối:

- Hổng phải Hai không muốn em lên Sài Gòn, em mà lên thì có chị có em, Hai lại chẳng mơ mà hổng được. Nhưng Hai đã đi xa rồi, em có lấy ai cũng ráng lấy gần gần để còn lo cho má. Đời má khổ đủ rồi Út.

Tôi lặng im không đáp, cả hai chị em tôi đều thầm hiểu là tôi đã ưng thuận. Nhưng trong thâm tâm tôi tự nhủ với mình, đời tôi chẳng còn thương được người nào nữa, dẫu có ướm gả cho ai thì cũng sẽ lặp lại một đời lỡ làng đắng cay của má. Chẳng thà rằng tôi cứ ở giá mãi mà chăm má, bầu bạn với má trong những ngày lẻ loi chị Huệ đi xa.

Ai biểu trời sinh tôi bản tính cố chấp, thương một người là thương suốt đời suốt kiếp, mối tình duyên ngang trái làm lòng tôi sớm héo hon sầu muộn.

Cánh cửa xuân xanh vẫn mở ngỏ mà lòng em mười lăm sao đã vội cửa đóng then cài?


*

Sáng sớm nay, cậu Khải rẽ qua nhà đón chị Huệ lên Sài Gòn may mấy bộ áo dài cưới. Tôi lẻn ra ngoài bờ ao ngồi từ sớm, dẫu chính tôi là người tác hợp cho cậu và chỉ nhưng không hiểu sao tôi vẫn chẳng thể vô tư đối diện với nụ cười của cậu.

Chua chát và đau xót lắm cậu ơi!

Cá ngoi lên mặt nước đớp mồi để lại từng vòng nước xuyến xao. Làn gió đầu mùa thoảng qua làm chiếc lá xanh trên cành rung rinh rồi buông mình khỏi cây, nó xoay xoay giữa không trung và đáp nhẹ xuống mặt ao đùng đục, lững lờ trôi theo gió đi xa bờ.

"Gió thổi bên sông chợt nghe xuyến xao trong lòng

Tháng ngày hằng mong tình yêu ơi có biết không

Cái tuổi đang xuân là em ước mơ đêm ngày

Mơ ước một ngày mai thương ai nhớ về ai.

...
Đau xót đau mình em đành thôi xót xa mình em

Gió thổi bên sông tình em lắng sâu theo dòng

[Làng quê miền Tây, Full] Thôi DuyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ