Phần 8: Lo lắng

2.1K 177 0
                                    

1.

Sau gần 15 phút mặc niệm ngồi trên tàu lượn siêu tốc kia, Xữ Nam từ khi nào đã hồn bay phách lạc. Đầu óc quay cuồn mơ hồ đứng không vững, muốn xuống không được mà ngồi cũng không xong.

Gượng dậy chui ra khỏi tàu, Xử Nam chỉ biết thở dốc mặt mài trắng bệch không còn một giọt máu. Thiên Bình nhìn cảnh tượng đó không khỏi thích thú mà vỗ lên vai người bạn mình cười to.

"Hahaha, cho chừa nhe con"

Xử Nam vuôt lòng ngực để không nôn ra, thật sự là quá đáng sợ rồi. Từ bé đến lớn dù cậu có đi khu vui chơi hay gì đó thì chỉ chơi mấy trò nhẹ nhàng tình cảm, nhìn mấy trò cảm giác mạnh thôi cậu đã muốn rớt tim ra ngoài. Bây giờ lại được một lần thử qua thì con mẹ nó sợ chết đi được.

Còn chưa định hình xong Thiên Bình mà hào hứng lôi Xử Nam đi tiếp vào khu nhà ma với giọng điệu hớn hở.

"Thôi được dù sao cũng đã chơi rồi thì chơi một lần cho đã"

"Này này...khoan đã"

Xử Nam bất lực buông xuôi mặc cho Thiên Bình lôi xềnh xệch vào ngôi nhà ma kia. Chỉ mới bước vào thôi đã nghe tiếng cười kinh dị được phát ra khiến Xử Nam nổi cả da gà, bên trong tối đen như mực, Xử Nam muốn khóc lắm rồi.

Cậu chỉ biết ôm chặt lấy Thiên Bình là lần mò đi vào.

"Thiên...Thiên Bình, đừng vào nữa...được không?"

"Mày nghĩ câu trả lời sẽ là được hay không được hả thằng kia?"

"Chắc là...không"

"Chính xác, vào nhanh đi nói nhiều"

Thiên Bình vẫn phong thái ung dung bước đi, Xử Nam theo sau.

Đi được nữa đoạn từ trên cao xuất hiện một cái đầu máu me rơi xuống ngay dưới chân Xử Nam, cậu như chết lặng rồi sau đó có một bàn tay lạnh ngắt nắm lấy chân cậu. Xử Nam điên tiết hét toáng lên nhảy cẩn đến ôm lấy Thiên Bình mếu máo

"Hức...cíu.."

Thiên Bình cười lớn rồi vỗ vỗ đầu Xử Nam giọng an ủi.

"Không sao đâu chỉ là giả thôi"

"Giả gì chứ? Quá đáng sợ rồi.... cái này mà là anh Bạch Dương thì không chừng ảnh nhập viên luôn rồi"

Thật sự Xử Nam không mấy sợ ma nhưng mà cái đếch gì mà hù kiểu này thì không tè trong quần mới là lạ đó.

Bước ra khỏi căn nhà ma, Xử Nam chính thức tởn tới già không bao giờ đi cùng với Thiên Bình đến đây một lần nào nữa thề.

Nhìn người bạn của mình bơ phờ ngơ ngác mà không khỏi buồn cười. Thiên Bình nhanh chóng kéo cậy đi ra ngoài khu vui chơi.

"Haizzz.... có nhiêu đó thôi mà đã như vậy rồi"

Xử Nam uất ức bĩu môi

"Mày thì không sao nhưng tao rất yếu đuối đó"

"Rồi rồi biết rồi mỹ nam bánh bèo ơi, giờ đi ăn đi"

2.

Bảo Bình ôm đống hồ sơ leo lên tậng 2 tầng lầu khiến cậu như muốn thở oxi đến nơi.

[bl - 12cs] Chung Cư Bất ỔnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ