Vương Nhất Bác 18 tuổi. Sống ở cô nhi viện khu Nam, cái khu rách nát, mấy bà sơ và đứa nhỏ bị bỏ rơi nương tựa với nhau. Mười lăm tuổi bắt đầu mon men các chợ bốc dỡ hàng hoá. Những ngày đầu, còn trẻ không nề hà việc gì lại lấy giá thành rẻ, các chủ hàng bắt đầu thuê càng đông. Dần dần cùng một nhóm người lập nên hội Long Quyền, vận chuyển hàng đi khắp các nơi. Từ hàng sạch đến hàng cấm, giá thành lấy rẻ hơn các hội khác, sức trẻ khoẻ lại nhanh nhẹn, chẳng mấy việc làm ăn thuận lợi, các đầu mối tìm đến ngày một nhiều. Cạnh tranh với các thương hội khác, sau mấy lần đánh nhau giữ địa bàn, từ khu Nam hội Long Quyền đã dần lấn sang các khu khác. Giờ phút này, đang khiêu chiến với Hắc Mã khu Tây, cái khu sầm uất có tiếng, là miếng ngon ai cũng muốn chiếm.
- "Chỉ vì một cái hàng quán nhỏ mà mẹ kiếp, nít ranh mà dám đòi chia địa bàn với tao. Nghĩ gì, khu Tây sầm uất nhất địa bàn có khô máu tao cũng quyết chơi"
Mã Kha đứng đầu Hắc Mã. Tên như người, họ Mã da đen, ra đời từ sớm, cũng chuyên qua bao trận đánh để dành địa bàn, giữ được 2 năm không ăn chia, làm đủ mánh khoé tưởng đã vững chãi ngồi tại khu Tây này ai ngờ giữa chừng nhảy ra một thằng nhãi ranh.
- "Mã ca, bọn Vương cẩu khiêu chiến tối nay, tại bến cảng cạnh chợ Thông Tây"
- "Được, gọi hết anh em về khô máu với chúng"
Bang Long Quyền không phải nghiễm nhiên dám giương oai xưng hùm. Sau 2 năm lăn lội trong giới, những người anh em trong hội đều là trải qua đắng cay, từ trong hoạn nạn gặp nhau. Vương Nhất Bác tuy trẻ người nhưng lại biết cách thu phục lòng người:
- "Vương ca, thằng Mã chấp nhận gặp"
Tử Hàn đứng thứ tư trong hội hay còn gọi là lão Tứ lên tiếng
Vương Nhất Bác nhìn quanh anh em một lượt: - "Được, các anh em có quyết chiến một trận?"
- "Đồng lòng cùng Long Quyền!!!"
Mười tám tuổi quá trẻ, dù dẫn dắt anh em cả một hội nhưng bề ngoài Vương Nhất Bác vẫn luôn mang dáng vẻ thanh niên không hề vì lăn lội tạp nham khắp nơi mà sinh sát khí. Khuôn mặt thon dài trời sinh, dáng mũi cao thẳng dù làn da có đen đi chút thì cũng chỉ làm cho vẻ đẹp càng nam tính, càng quyến rũ.
Trời tối tại bến cảng cạnh chợ
Như một dự cảm về trận chiến tối nay tại đây, bầu trời đen như mực, xa xa thỉnh thoảng có vài tia sét loé lên, có thể trời sắp mưa. Trời sắp mưa khiến cho con đường tại đây vắng hơn, cũng thuận lợi cho hai bang gặp nhau. Hai bên đều có chuẩn bị mà đến, dù có anh hùng cũng không ngu gì mà tay không đi đến nói chuyện địa bàn.
Mã Kha nhìn một loạt người bên Long Quyền dẫn đến cười thầm: "Muốn tìm đường chết"
Trong tay Hắc Mã nhìn qua cũng biết gấp đôi tay chân bọn nít ranh này.Anh em Long Quyền đứng một bên cũng không cảm thấy gì ghê gớm, họ không phải là chưa từng lấy ít địch nhiều. Không phải tự dưng chỉ hai năm, với lượng người không nhiều mà dám hung hăng đi khiêu chiến. Hắc Mã một mình độc chiếm khu Tây, chợ, bến cảng, chỉ một khu mà ăn lời hơn 3 khu cộng lại. Độc chiếm nên ngày càng thu phí cao, làm ăn thì không bao giờ ăn cả được, người này ngã xuống có người khác lên. Nhưng bang hội nào dám đứng lên khiêu chiến trực diện với Hắc Mã thì không, họ không dám.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hắc - Bạch [Bác Chiến]
RandomMình là fan BQNT. Đu cp nam - nam. Mình rất chăm đọc fic BQNT mà đọc mấy năm rôi, giờ vẫn đang chờ hoàn truyện để đọc tiếp. Vậy nên mình đã tập tành tự viết truyện về cp mình đu. Là fic đầu tay mình tự viết nên sẽ có nhiều điều cần chỉnh sửa, mì...