Hôm nay là một ngày vui, nên Hanagaki Takemichi quyết định nấu lẩu khao mời Yato và tân thần khí của anh ta, cũng như chào mừng luôn thành viên mới trong gia đình - Thiếu Vũ Đại Thiên Cẩu, Shouu Ootengu.
Hanagaki Takemichi tốn ba tháng, cuối cùng cũng có thể học được cách gọi thức thần!
Yato bảo đây là chiêu đơn giản nhất mà con người có thể sử dụng. Đa số người đều dễ dàng gọi ra thức thần trợ chiến cho bản thân họ.
Yato một tay nhúng lẩu Oden, một tay âm thầm đánh giá Shouu Ootengu.
Giỏi, giỏi lắm Takemichi - san. Người ta gọi shikigami thì chỉ là một số yêu quái nhỏ thôi. Cậu gọi hẳn ra một con yêu quái thuộc dòng tộc Thiên Cẩu nổi tiếng. Tuy nó chỉ là một con chưa trưởng thành, nhưng loại yêu quái này vẫn rất nổi tiếng có được hay không!
Yato trầm mặc, gặm cắn một miếng củ cải trắng.
Thuật thức có tác dụng dự đoán tương lai, tuy đánh đấm không giỏi nhưng được cái bỏ của chạy lấy người nhanh, sở hữu một con Thiên Cẩu.
Vậy mà đến giờ, cậu ấy vẫn kiên trì với tư tưởng bản thân chỉ là người bình thường.
Thậm chí bạn tốt qua mạng còn là boss mafia. Trúc mã Saiki Kusuo cách vách của cậu còn gánh cái BUG to đùng kìa!
Saiki Kusuo cảm nhận được tiếng lòng của Yato, một tay xúc thạch cà phê, vẻ mặt bình tĩnh đáp:
["Tôi chỉ là một học sinh bình thường."]
Hanagaki Takemichi cũng nhe răng cười:
"Tôi cũng vậy, với lại Yato, một vị thần như anh không có tư cách chỉ trích tôi đâu."
Nếu có, thì tất cả những người ở đây đều là phi nhân loại!
Saiki Kusuo vẫn thản nhiên bác bỏ suy nghĩ của Hanagaki Takemichi. Không một ai có thể ngăn cản cậu sống một cuộc sống bình thường! Không một ai! Cho dù đó là trúc mã cách vách ôn nhu như ngọc!
["Không, tớ là con người, thật sự."]
Biết Saiki Kusuo cũng nuôi chí sống một đời bình thường không nổi bật giống mình. Hanagaki Takemichi múc cho Saiki Kusuo một chén Oden, nói:
"Được rồi, cậu đừng mãi ăn thạch cà phê như thế, sẽ đau bụng."
["Siêu năng lực gia toàn năng sẽ không bị đau bụng."]
"Nếu vậy thì cậu sẽ không là con người nữa rồi."
Saiki Kusuo: ["..."] Đã là bạn bè, xin đừng làm khó nhau.
Nhưng Saiki Kusuo cuối cùng không có cãi lời trúc mã mà ngoan ngoãn nâng đũa bắt đầu ăn lẩu. Hanagaki Takemichi cười cười, chuyển tầm mắt qua vị khách mới nhất trong nhà, ôn nhu nói:
"Bộ kimono này có quá rộng không?"
Bởi vì Yato là một kẻ nghèo rớt mùng tơi. Thần khí trẻ này ngay khi hóa thành dạng người chỉ có một bộ yukata lót bên trong, phải nhờ đến Hanagaki Takemichi lấy một bộ kimono cũ của mẹ mình đưa cho cô ấy mặc tạm.
Cô gái trẻ ngồi kế bên Yato, nhẹ giọng nói:
"Không hề, cảm ơn vì bộ kimono này, Takemichi - san."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tổng] [AllTake] Một Chạm
Fanfic* OOC. * AllTake ở đây không nhất thiết phải là tất cả đều có tình yêu với đối phương. * Fandom: TR, JJK, BSD, Noragami, XXXHolic, Conan... * 4 chương đầu, truyện theo ngôi kể thứ nhất.