29

1.8K 412 25
                                    

"Takemitchy là người như thế nào?"

Khi Mikey hỏi như vậy, cậu thấy Mitsuya Takashi đã rất bất đắc dĩ.

"Đừng tự tiện thêm biệt danh cho người khác, Mikey."

Mikey im lặng, nhìn chằm chằm gương mặt mang theo nét cười nhẹ của Mitsuya Takashi, chờ đợi cậu ấy lên tiếng.

Lúc đó, Mitsuya Takashi đã nói:

"Takemichi - kun là một người tốt."

Nói dối.

Takemitchy không phải người tốt.

Nếu là người tốt, vì sao cậu ấy lại nhìn cậu với ánh mắt buồn khổ như thể chính tay cậu đã tổn thương cậu ấy chứ?

Rõ ràng cậu chưa làm gì cậu ấy cả. Cậu chỉ muốn kết bạn thôi.

"Nếu có lần sau, tôi hi vọng chúng ta chưa bao giờ gặp mặt."

"Mikey - kun?"

Sano Manjiro giật mình, mở to mắt nhìn người đứng trước mặt đang nghiêng đầu nhìn cậu.

Một giây thoáng qua, gợi lên một thứ gì đó làm Mikey giật nảy mình, toát cả mồ hôi lạnh trên trán.

"Cậu ổn chứ?"

"Takemitchy gia nhập Touman đi!"

Hầu như Mikey chưa kịp suy nghĩ, lời nói đã tuông khỏi miệng rồi. Bất chợt đến mức mọi người đều trố mắt. Ngay cả bản thân Mikey nói xong mới phản ứng lại, phát hiện bản thân đã ngỏ lời mời đầy đường đột.

Mặc dù sự thật là cậu ta đường đột từ trước đến giờ.

Kurokawa Izana: "Méo méo méo méo mép!!!" Bố phản đối!

Không thể được!

Hằng ngày con sen Takemichi đã vừa đi học vừa đi làm, đến tối mới có thời gian cho Izana hắn. Nếu cậu ta gia nhập Touman rồi thì hắn phải làm sao??

Hắn ở nhà cạp đất ăn thay cơm, uống nước bồn tắm thay nước lọc à?

Kurokawa Izana dùng tay cào Hanagaki Takemichi một cách kịch liệt khi thấy gương mặt cậu ta trầm ngâm. Đùa với nhau à?? Lẽ nào cậu ta định đi làm đồng bọn với Touman thật?? Phản đối!

Hanagaki Takemichi nhìn chằm chằm Mikey, bỗng dưng nói:

"Mikey - kun, cậu còn nhớ lý do cậu lập nên Touma không?"

"A?"

Sano Manjiro chớp mắt, không hiểu tại sao đối phương lại hỏi câu này. Theo phản xạ, cậu bắt đầu nhớ về cái ngày mà Touman thành lập.

Sano Manjiro ngừng một lát để nhớ mục đích mà Touman được thành lập một cách trọn vẹn nhất.

Sano Manjiro gật đầu: "Nhớ, muốn tôi đọc cho cậu nghe sao?"

Hanagaki Takemichi bật cười: "Không cần, như vậy là được rồi."

Sano Manjiro thấy đối phương thở hắt ra một hơi phiền não, ánh mắt hơi nheo lại. Hanagaki Takemichi ép giọng nói trở nên thật nhỏ, nhỏ đến mức ngoại trừ Sano Manjiro và Kurokawa Izana thì không ai nghe được.

[Tổng] [AllTake] Một Chạm Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ