Chương 15

683 74 5
                                    

Sáng hôm sau, Hứa Dương chầm chậm tỉnh dậy, nhìn Trương Hân còn đang trong mộng, suy nghĩ gì đó, cuối cùng quyết định nằm thêm một chút.

Lần đầu tiên, ở khoảng cách rất gần, Hứa Dương có thể quan sát mọi đường nét gương mặt của Trương Hân.

Đôi mày thanh tú, sống mũi cao, đôi môi hồng hồng, tò mò chạm vào liền cảm nhận được sự mềm mại. Hứa Dương dùng ngón tay vẽ lại tất cả một lần.

Bị quấy phá, Trương Hân rất nhanh cũng thoát mộng, mở mắt ra liền bắt gặp chú cừu đang nghịch tóc của mình.

"Chào buổi sáng!"

"Chào buổi sáng!"

"Để mình đi nấu đồ ăn."- Trương Hân nói, chuẩn bị ngồi dậy thì bị Hứa Dương kéo lại.

Đầu óc một trận choáng váng, còn chưa kịp định hình thì sự ngọt ngào bất ngờ ập đến.

Trương Hân tròn mắt nhìn gương mặt phóng đại của Hứa Dương. Toàn thân cứng đờ, hô hấp bị gián đoạn, đại não đình trệ, tất cả mọi thứ đều vì nụ hôn của người kia mà tạm dừng hoạt động.

Lúc Hứa Dương tách ra, Trương Hân vẫn còn chưa hoàn hồn.

"Dương...cậu..."

"A Hân, cậu là đồ ngốc đúng không?"- Hứa Dương nói, ánh mắt chờ đợi.

Trương Hân biết Hứa Dương đang cho mình một cơ hội, còn không nắm bắt, thật sự là ngốc không đường phản biện.

Vòng tay ôm chặt chú cừu nhỏ, Trương Hân tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc, không trốn tránh nữa.

"Dương, mình yêu cậu!"

-----

"Thẩm Mộng Dao, hôm nay cô làm hết chỗ này cho tôi!"

Thẩm Mộng Dao nhìn vị trưởng phòng không đàng hoàng hôm phỏng vấn, đúng là xui xẻo khi phải làm việc dưới trướng hắn ta, nhưng có thế nào Thẩm Mộng Dao cũng đều nhịn được, chỉ cần tập trung làm việc, chuyện khác thì để sau này tính.

"Vâng, trưởng phòng."

Hắn ta thấy Thẩm Mộng Dao ngoan ngoãn thì có chút đắc ý. Xoay người rời đi, lúc ngang qua một nhân viên thì hắn ta đưa tay vuốt nhẹ vai cô ấy, và cô nhân viên đó không hề hất tay hắn ra, còn cố tình ưỡn ngực cho hắn ta nhìn.

Người nhân viên đó không hề xa lạ, chính là cô gái ở hôm phỏng vấn cùng Thẩm Mộng Dao. Chẳng biết là vào được đây vì cái gì.

"Anh ta rất đáng ghét đúng không?"- một nhân viên ngồi kế cô nghiêng người qua hỏi nhỏ.

"Còn cô ta, vừa nhìn là tôi liền biết không sạch sẽ gì rồi."

Thẩm Mộng Dao ngồi nghe, rất đồng tình với sự đánh giá của người nhân viên đó, nhưng. "Đang trong giờ làm, nói chuyện riêng thật không tốt."

Người nhân viên liền ngậm miệng, không biết vì lí do gì, có lẽ do linh tính mách bảo, người nhân viên không muốn làm phật lòng cô gái đồng nghiệp mới vào.

"Thẩm Mộng Dao! Trưởng phòng kêu cô đi giao thống kê cho bên bộ phận thiết kế."

"Vâng!"

[Hắc Miêu] Giữa Hai Chúng Ta | Alzienna |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ