Chương 22

322 30 0
                                    

Tống Hân Nhiễm hết nhìn Viên Nhất Kỳ lại nhìn Tả Tịnh Viện.

"Em quen sao?"

"Rất thân."

"Tên gì thế?"

"Tả Tịnh Viện. Chị ấy nhỏ hơn chị."

Viên Nhất Kỳ cùng Tống Hân Nhiễm cứ thì thầm trao đổi. Tả Tịnh Viện phía đối diện nụ cười có chút gượng, cảm giác bị cho ra rìa này thật khó chịu.

Nhưng rồi đột nhiên nhận ra điểm kì lạ ở đây.

Viên Nhất Kỳ tại sao lại đi cùng cô gái xinh đẹp đó? Đã thế trông có vẻ thân thiết. Không lẽ lại chính là?

Tả Tịnh Viện tự suy diễn mọi thứ trong đầu rồi tự lấy tay che miệng há hốc không tin.

Viên Nhất Kỳ nãy giờ vẫn chú ý động tĩnh của Tả Tịnh Viện. Quan sát nét mặt và cử chỉ, đoán chắc Tả Tịnh Viện đã hiểu nhầm.

"Tả Tả, chuyện chị thấy hôm nay đừng nói cho Dao Dao biết."

Viên Nhất Kỳ vừa dứt lời thì ngay lập tức Tả Tịnh Viện ánh mắt thất vọng nhìn Viên Nhất Kỳ, lắc lắc đầu.

"Kỳ Kỳ, không thể ngờ được, em như thế lại..."

"Chị nghĩ xa quá rồi."- Viên Nhất Kỳ cắt lời Tả Tịnh Viện, không để cho trí tưởng tượng của người kia bay xa hơn.

"Thế chị phải nghĩ như thế nào mới là gần?"

"Nhiễm Nhiễm chị ấy chỉ là đối tác của Viên thị."- nói xong Viên Nhất Kỳ đánh mắt qua chỗ Tống Hân Nhiễm.

Tả Tịnh Viện vẫn còn ngờ vực. "Trừ vài người thì chị chưa thấy em thân thiết với ai như vậy."

"Ừm, chuyện cũng rất dài, nhưng tóm lại ngoài là đối tác thì chị ấy cũng xem như là bạn bè của em."

"Đúng vậy, tôi với em ấy cùng lắm là bạn thân. Cô đừng suy nghĩ quá nhiều."

Tống Hân Nhiễm lên tiếng giải vây, nhưng nhận lại được một ánh mắt khó tin từ chính Viên Nhất Kỳ.

"Chị có phải bị sốt rồi không?"

"Sốt gì?"

"Không bị sốt đến hỏng não thì trời sập chị cũng không nói giúp em."

"Em đáng bị đánh."

Tống Hân Nhiễm lấy tay vỗ bôm bốp lên người Viên Nhất Kỳ. Tả Tịnh Viện bên kia càng nhìn càng nghi ngờ.

"Kỳ Kỳ, nếu cô ấy..."- chỉ Tống Hân Nhiễm. "...chỉ là đối tác thì tại sao em không cho Dao Dao biết? Chị nhớ là Dao Dao đã thành trợ lý của em rồi, không phải sao?"

Viên Nhất Kỳ vội vàng bịt miệng Tả Tịnh Viện. "Đừng nói lớn!"

Chỉ là quá muộn, Tống Hân Nhiễm phía sau đã nghe được, khẽ cười, nói. "Dao Dao sẽ biết sớm thôi, chỉ là không phải bây giờ, nhưng chắc chắn sẽ biết."

Viên Nhất Kỳ thở dài, chợt muốn về nhà, thế là hướng Tả Tịnh Viện tạm biệt. Kéo Tống Hân Nhiễm lên xe, kết thúc buổi 'đi chơi' hôm nay.

-----

Thẩm Mộng Dao mấy ngày này rất kì lạ. Ít nói đi, và hình như cũng bớt để ý đến Viên Nhất Kỳ.

[Hắc Miêu] Giữa Hai Chúng Ta | Alzienna |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ