Trong văn phòng hơn mười người, chẳng có tiếng động nào ngoài tiếng gõ bàn phím. Anh đang tập trung để giải quyết một tài liệu không quá quan trọng. Trông có vẻ bình thường, thực chất lòng bàn tay anh giờ đã đổ đầy mồ hôi. Chỉ vừa lúc nãy vị thư kí đã dò hỏi anh, thật quá mức sợ hãi nhưng phải tỏ vẻ tự nhiên. Cứ tưởng như thế là đã thoát. Đến khi tiếng vị thư kí vang khắp căn phòng lớn.
"Xin lỗi mọi người! Viên tổng muốn kiểm tra một chút."
Vị thư kí vừa dứt câu thì Viên tổng của họ xuất hiện, rải bước đến từng bàn, theo sau còn có một cô gái xinh đẹp.
Hai người họ cứ từng chút từng chút xem xét. Anh ở tại chỗ không khỏi run rẩy, một dự cảm không lành lan ra khắp các tế bào, nó nhắc nhở anh nên nhấc chân chạy khỏi chỗ này, nhưng anh không thể, giống như một sức ép vô hình hóa thành xiềng gông khóa chân anh lại.
"Này!"
Một giọng nói băng lãnh phát ra ngay trên đỉnh đầu anh.
Viên Nhất Kỳ nheo mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Trong đầu nhớ ra tập sơ yếu lý lịch, ấn tượng vốn là vô cùng bình thường, nhưng nhìn qua Hứa Dương, nhận được cái gật đầu, Viên Nhất Kỳ liền đem người trước mắt trở thành cái gai, và gai thì cần phải nhổ bỏ.
"Này! Anh có phải đã gặp giám đốc Nhậm của Nhậm thị?"- Viên Nhất Kỳ không ngại nhiều người mà hỏi thẳng vào vấn đề.
Cả căn phòng thoáng chốc ồn ào. Mọi người mang tâm thái xem kịch, sôi nổi bàn tán.
"Chủ tịch...tôi...không hiểu ngài đang nói gì..."
Viên Nhất Kỳ thấy người đàn ông còn cố chấp, hướng vị thư kí của mình ra hiệu. Vị thư kí rất nhanh tiến lại, không một động tác thừa, lấy điện thoại và mở lên, nhấn vào tệp tin chỉ vừa mới được gửi qua vài phút trước.
Màn hình hiện ra cảnh trong quán của Hứa Dương. Ở một góc chính là bàn của người đàn ông kia và Nhậm Hào. Góc quay hoàn hảo thấy rõ được mặt cả hai. Bằng chứng đã có, nhân chứng cũng đang ở đây. Người đàn ông kia làm thế nào dối trá được nữa?
Ngay lập tức người đàn ông quỳ xuống trước Viên Nhất Kỳ, hai mắt lưng tròng, vô cùng sợ hãi, lấp bấp cầu xin.
"Chủ tịch...tôi xin lỗi! Là tôi bị ép...tôi không có lựa chọn nào khác...làm ơn tha cho tôi...cho tôi thêm một cơ hội."
Viên Nhất Kỳ lạnh lùng nhìn người đàn ông. Các nhân viên khác chỉ đứng xem còn bị doạ sợ.
"Cho anh một cơ hội? Tôi sẽ có lợi gì?"- Viên Nhất Kỳ kéo gần khoảng cách, mắt đối mắt với người kia.
"Tôi...tôi...tôi sẽ cho ngài biết tất cả mọi thứ!"
"Tất cả mọi thứ?"- Viên Nhất Kỳ nheo mắt, giọng đầy nghi ngờ.
Người đàn ông thấy Viên Nhất Kỳ không tin, muốn nói ra chuyện thì Hứa Dương đã ngăn lại.
"Kỳ Kỳ, đưa anh ta về phòng rồi nói tiếp."
Viên Nhất Kỳ nhìn xung quanh, cảm thấy ở đây nói chuyện thật sự không tiện, thế là nghe Hứa Dương, ra hiệu cho vị thư kí lôi người đàn ông đó theo mình trở về phòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hắc Miêu] Giữa Hai Chúng Ta | Alzienna |
Hayran KurguKhoảng cách có xa có gần...cũng không bằng xóa bỏ nó đi... ----- Nối tiếp cốt truyện "Giữa Em Và Chị"