Tình bạn đích thực

1.4K 166 16
                                    

"Xin chào, chúng tôi là XXX1, chúng tôi sẽ chơi bài All Of Nothing của The Benziez, hy vọng mọi người sẽ thích màn trình diễn nhé."

Chàng ca sĩ chính kiêm luôn cả tay guitar điện nở nụ cười nhẹ nhàng nói vào micro. Sau đó nhanh chóng chỉnh lại mọi thứ một lần nữa, và tiếng guitar điện, bass, trống vang lên át hết mọi tiếng la ồn ã của những khán giả bên dưới.

Đó là lần đầu tiên Barcode gặp Jeff, lần đầu tìm được một kẻ mang tâm hồn si mê âm nhạc như em.

Thứ hào quang chói lòa, rực rỡ toát ra từ Jeff như ánh mặt trời, thu hút một người luôn tĩnh lặng như Barcode, khiến em vô thức đắm chìm vào màn trình diễn của hắn, để rồi cuối cùng lại bị hắn cuốn hút.

Đó cũng là lần đầu tiên, Barcode biết thế nào là mến mộ một người.

//

"Sao nào? Em thấy ổn không?" Jeff nghiêng đầu mỉm cười, dịu dàng nhìn cậu nhóc nhỏ đang ngây ngốc nhìn hắn, hỏi.

Barcode lôi bản thân ra khỏi dòng hồi ức đã lâu không xuất hiện, ngơ ngác đón nhận nụ cười tươi của Jeff. Rồi lại phải xoắn xuýt cả lên vì vài giây lơ đãng của bản thân khi nãy.

"Sao vậy Barcode, có điều gì không ổn sao?"

Jeff cẩn thận để cây guitar điện sang một bên, tiến lại gần em. Khi khoảng cách của cả hai vừa đủ gần, Barcode có thể thấy được sự lo lắng vương trong mắt hắn.

Điều đó khiến em lúng túng hơn cả.

"Kh-Không có gì đâu ạ. Màn trình diễn rất hay luôn đấy ạ." Barcode trả lời, cố gắng kéo chút bình thản đã bỏ chủ ra đi về.

"Vậy tốt rồi, Barcode nói vậy anh rất vui đấy." Jeff cười tươi rói, đôi mắt đào hoa híp lại nom vừa đáng yêu vừa ngọt ngào.

Trong một thoáng chốc vô tình thấy được ý cười từ Jeff, Barcode như cảm nhận được tim mình đã dừng hẳn một nhịp vì hắn, "Dạ, không có gì đâu ạ."

"Hey Jeff, làm gì mà cứ nói chuyện với N'Barcode mãi thế, tán em nó à?" Một người bạn trong ban nhạc của Jeff trêu chọc khi thấy mãi mà Jeff vẫn không quay lại tập.

"Này, đừng nói mấy câu kiểu đó." Jeff giả vờ khó chịu nhắc nhở bạn mình, nhanh chóng quay lại nhìn Barcode, áy náy, "Xin lỗi em nhé, bạn anh nó cứ thích chọc vậy ấy, cái nết nó hơi lạ nên em bỏ qua cho nó nhé."

"Không sao đâu P'Jeff, em cũng có một người bạn như vậy mà." Em vội vàng xua tay và lắc đầu liên tục, biểu thị rằng không có gì phải xin lỗi với Jeff, không quên nở một nụ cười tươi tắn an ủi hắn.

"Barcode không giận anh là được rồi." Jeff cười, vươn tay xoa mái tóc xoăn đáng yêu của em, nói tiếp, "Chút nữa Barcode có rảnh không, hay là vẫn phải lên lớp ấy? Anh muốn rủ Barcode đi cùng anh đến nơi này một chút."

Barcode nhớ lại lịch học của mình hôm nay, tiếp theo là hai tiết của giáo sư Mint, một giáo sư tương đối nghiêm khắc của khoa, thế nên em chỉ đành từ chối.

"Xin lỗi P', chút nữa em có tiết của giáo sư Mint mất rồi, P'Jeff cũng biết giáo sư gắt thế nào mà, em không dám trốn đâu." Nói đoạn, Barcode vô thức bĩu môi, thể hiện sự buồn chán của mình, và hành động này khiến Jeff phải cười mỉm vì quá đáng yêu.

[Drop] JeffBarcode__Saturday's killerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ