- Yahhh, bây giờ là sao đây, mày muốn làm loạn lên à - tên Lý Vỹ Phi ôm đầu hét lớn. Thằng kia- chỉ tay vào Khải- phải tống cổ nó ra ngoài, còn nếu không tao sẽ đuổi cả nhà mày ra khỏi đây
- Anh nói nhà cho chúng tôi mượn ư, nói rằng tiền thuốc mua cho tôi thì tôi phải nợ anh ư? Tôi cảm thấy không có gì phải nợ anh cả. - Nguyên nhìn hắn ta đầy phẫn nộ, quay qua cảnh sát- Cháu muốn lên đồn, dẫn hắn ta đi theo, chú thấy vũ khí của chúng rồi chứ.
Khải đứng gần đó chỉ lén nhìn Nguyên, không nói gì được, chỉ im lặng. Cúi đầu xuống, ánh mắt anh nhìn Nguyên đầy vẻ có lỗi.
- Haha, được, mày chính là muốn tao lấy lại căn nhà đúng không?
- Chính vậy, ý tôi là như vậy đó. Tiện thể anh gọi luôn ông bố đê tiện của anh lên luôn đi, tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với ông ta. - Nguyên cứng rắn nhìn vào mắt hắn ta
Bà Vương đứng cạnh đó lo lắng nhìn Nguyên
- Hãy im lặng đi.Nói rồi Nguyên đi ra chỗ khác, Khải lẽo đẽo theo sau. Nguyên nhìn Khải, đôi mắt đỏ hoe:
- Anh nãy bị sao vậy?
- ....
Khải không nói được gì cả, đã bị cảnh sát lôi đi, anh ngoái cổ lại nhìn Nguyên. Bà Vương đứng cạnh vỗ vai anh ý an ủi "không sao đâu"
- Rốt cuộc là cái quái gì vậy- Tên Phi la hét, đập phá đồ đạc và... RẮC... hắn ta đập vỡ cây đàn của Nguyên.
Nguyên và Khải cùng nhìn về phía đó, nhìn cây đàn nát, không nói nên lời. Tâm trạng hai người bây giờ rất giống nhauTại đồn cảnh sát
Khải đang ngồi đó, 1 tay bị khóa ở còng, và đầu bên kia khóa vào khung sắt. Anh chỉ ngồi im vậy, không động đậy hay nói năng gì cả. Bên cạnh anh lúc này là bà Vương đang nhìn anh đầy lo lắng
- Vậy là cậu đã uống một ít rượu hả? - Cảnh sát hỏi hắn ta
- đúng vậy, chỉ một ít
- Một ít? Rượu gạo sao?
- Không, là Whisky - hắn ta cười cợt, tỏ vẻ khinh thường
- À rượu ngoại, uống đến nỗi còn không nhận mặt bố.mẹ được thì ra thể thống gì
- Yahhhh tôi nói mà mấy người không tin à- Hắn ta hét lớn
sao không bắt thằng kia lại kìa - chỉ Khải- là hấn tự nhiên đánh chúng tôi tới tấp, tôi thật sự không làm gì cả.
- Đánh chưa chết, vẫn bình thường mà - Cảnh sát cười mỉa hắn ta
- Yahhhh, sao không tin tôi
- Này mấy thằng kia - chỉ vào mấy tên đi cùng hắn- ăn xong không lo ở.nhà mà uống rượu phá hoại vậy hả?
Mấy tên đó chỉ biết nhìn nhau cúi đầu, mặt tên nào tên đấy sợ sệt
- Tụi nó lên đây thường xuyên như cơm bữa - một anh cảnh sát nói thêm vào
- Chuyện này có vẻ không lạc quan rồi!! - cảnh sát ôm đầu mà nói. - À mà vụ công ty, tài sản gì gì đó... là sao vậy?? - Anh ta hỏi tên Lý Vũ Phi
- Hừ...- hắn không thèm đáp
- Vậy thôi, dù sao cũng là người cùng thôn, mọi người tự giải quyết đi
Nói rồi đến tháo còng ra cho Khải, bà Vương nhìn xuýt xoaSáng hôm sau
Lúc này Khải đã bị nhốt vào phòng cuối cùng nhà kho. Còn Nguyên và mẹ đang phải quét dọn ở ngoài. Mùi hôi bốc lên nhưng Nguyên không chú tâm đến, trong đầu cậu chỉ nghĩ đến Khải bị nhốt ở trong kia. Tên Lý Vũ Phi bước vào, bịt lấy mũi, tiến đến căn phòng trong cùng trong nhà kho kia
- Lách cách.. hắn ta lấy chìa khóa, mở cửa ra.
Bà Vương nhanh nhẹn lại gần.
Khải đang ngồi trong đó, trên chiếc giường. Bên cạnh là cái bàn có tập vở và cây bút chì.
- Cái đống kia là gì vậy - hắn chỉ vào đống tập
- À đó là đồ của Tiểu Khải
- Cô... chưa nói chuyện này cho bố cháu đấy chứ - hắn ta hỏi bà Vương
- Chưa- bà xúi đầu trả lời
- Cháu cũng không muốn chuyện này to ra, dù sao cũng không đến mức đó
- Ừ..
- Vả lại sau này cùng chung sống một nhà, vì vậy phải hòa thuận - hắn ta nhìn về phía Nguyên cười khả ố
-.. Nguyên ngay lập tức bỏ ra ngoài, không thèm để ý cái tên đang ba hoa trong kia
Tên Phi thấy rất mất mặt liền thu nụ cười lại. Quay qua phía Khải, chỉ tay vào mặt
- Thằng này, là loại quái vật gì vậy? Nhất định không được cho nó ra ngoài. - Nói rồi hắn ta khóa cửa lại, để lại Khải với đôi mắt thẫn thờ nhìn về phía của Nguyên.Bà Vương đem đống đồ trong kho ra. Hắn ta thấy, hỏi
- Đây là gì vậy?
- Đồ cuả chủ trước, cô tưởng dọn sạch rồi, không ngờ còn sót lại
- được rồi, cô đi đi
Nói rồi hắn ta đến chỗ cái hộp gỗ được bao bọc cẩn thận. Trong đó là một xấp tài liệu, hắn ta giở qua mấy trang, một lá thư màu ố vàng rớt xuống, có lẽ lâu lắm rồi
"Gửi nhà nghiên cứu động vật Lưu Thiên Vũ" " Người gửi: Lý Hạo Thành"
Trên môi hắn ta mở một nụ cười xảo quyệt.
Hắn ta lập tức đi đến chiếc xe và phóng vút điPhòng thì nghiệm Động vật- Văn phòng Lưu Thiên Vũ
Tên Lý Vũ Phi tìm đến đó, đứng trước cửa nhìn biển hiệu, và rồi hắn ta bước vào
- Cậu là ai mà tự tiện vào đây - Một người có vẻ tri thức ngồi trên bàn làm việc, nhìn thấy hắn ta, hỏi
- Ông là Lưu Thiên Vũ, chắc hẳn ông biết người tên Lý Hạo Thành.
- Cậu... người đàn ông tên Vũ kia không nói nên lời
- Đây.. hắn đưa là thư..Tôi đã thấy rất nhiều điều bí ẩn, liệu ông có giúp tôi không - hắn ta nhìn vào và nói một cách đe dọa...Trở lại với Nguyên
Cậu đã dọn dẹp xong, đang ngồi ở ngoài học bài. Chủ yếu cậu ngồi ở đây là có thể nhìn thấy cánh cửa sau nhà kho kia. Khải nhìn ra ngoài, hai cánh tay ôm hai song sắt, mắt anh cứ hướng về chỗ Nguyên
- Ngồi xuống
- ... Khải liền ngồi xuống, không để Nguyên thấy mặt rồi anh lại nhổm lên
- Ngồi xuống..
- Giống lần trước, anh lại đứng dậy
- Anh như vậy sẽ bị đau đấy... Ngồi xuống... Đợi đã.
Lúc này Khải không còn nhổm lên nữa
- Con vào trong học đi, ngoài này lạnh đấy - Bà Vương thấy Nguyên ngồi ở ngoài thì nói vậy
- Vì ở trong oi bức nên con mới ra đây
- Ừ vậy thôi cũng được. Mà mẹ đi giao bản thảo đây, con ở nhà nhé
- Vâng... Lúc này Nguyên chú ý đến chỗ bà Vương cất chìa khóa kho... dưới chậu hoa.
Đôi lời của Au: Au năm nay 12, việc học rất bận, gọi là ngày nghỉ dường như là không có luôn. Mấy ngày nay nghỉ thì Au vẫn phải đi học bình thường và lượng bài tập nhiều hơn. Vì thế mong các bạn vẫn ủng hộ cho Au và đừng quên Au. Cảm ơn :)