Chương 5: Món quà

1.7K 137 56
                                    

Trong một ván cờ được vẽ bằng hai màu đen trắng, cô chính là con cờ còn cậu là một quân vương, kẻ duy nhất có thể đứng sau thao túng lấy sợi xích tự do, khiến cô điên dại, nguyện chắp tay sùng bái vị vua đáng kính.

Giờ đây cậu ta lại đang đứng trước mặt cô, âm thầm vạch ra một kế hoạch đẫm máu khác để chơi đùa sinh mệnh của hàng chục người con gái khác trong tay. Ẩn giấu sau đôi mắt sắc lạnh, Idris làm như không nhìn thấy sự hận thù từ phía Delphi, cậu mỉm cười rồi bước dọc theo con đường được sắp xếp sẵn, hứng thú xem xét biểu hiện của từng người để đưa ra quyết định cuối cùng.

"Ngẩng mặt lên."

Chỉ là một câu lệnh đơn giản, ấy vậy lại mang sự chết chóc đến tột cùng. Từng cô gái mang cái danh là những tù nhân của nước thua cuộc vì sự sống cũng đành nghe theo, ngoan ngoãn để cậu dùng tay nâng cằm mình lên nhìn ngắm một lượt.

Trong đầu họ chỉ nghĩ đơn giản rằng cậu nhóc trước mặt chỉ đang làm màu để chọn lọc ra người xinh đẹp nhất, vậy nên hiện tại nếu muốn sống sót, điều duy nhất họ phải làm là cố gắng phanh phui ra mị lực của bản thân để có thể vượt qua hàng chục người khác, thuận lợi đoạt được cơ hội sống nhỏ bé này.

Chỉ có điều tất cả đã quá sơ suất khi dám tự mình đưa ra kết luận cuối cùng, họ quên mất rằng ở cái thế giới năm 1900 việc tìm thấy một bông hồng tuyệt sắc là một việc vô cùng dễ dàng. Giới có tiền và quyền đều dễ dàng hái cho riêng mình một bông hoa xinh đẹp, hoặc đôi khi, không chỉ là một mà thậm chí còn rất nhiều bông hoa khác đều được ngắt bởi một bàn tay.

Dù vậy việc họ cố gắng để khiến mình lọt vào mắt xanh của một tên độc tài là hoàn toàn vô nghĩa, bởi một người phụ nữ mà bất kỳ tên đàn ông nào cũng dễ dàng có được sẽ càng không được trân trọng, dù cho họ có xinh đẹp, quyến rũ. Thì sau đó cũng sẽ có một người khác hoàn hảo hơn, đến và cướp đi sự chú ý của tên đàn ông ấy.

Idris Miller, kẻ điên ẩn dưới lớp vỏ vô hại của một cậu thiếu niên tuổi 13 đã âm thầm ghi nhớ tất cả, từng hành động ưỡn ẹo hay ánh mắt đưa tình của từng người, đều bị cậu nắm thóp trong lòng bàn tay. Và cuối cùng, chỉ cần đưa ra quyết định ai chết ai sống như luật lệ ban đầu đã được vạch ra.

Trò chơi lần này, có vẻ sẽ nhàm chán hơn những gì cậu ta nghĩ.

Bọn điếm này, thì ra cũng không khác gì những kẻ đi trước.

Cho đến tận một lúc sau, khi mà Delphi đã nhận ra được thứ gì đó không đúng nằm trong vòng tuyển chọn thứ hai cũng đã quá trễ. Cô thậm chí còn không có sức để phản kháng lại bọn lính tham quyền kia, dưới tầm mắt còn đang mờ ảo vì cơn đau, mũi dày đen tuyền bỗng xuất hiện ngay trước mắt khiến cô khẽ sững người. Ngơ ngẩn trước câu hỏi mà người kia đặt ra.

"Phu nhân tương lai, nhìn ta nào?"

Idris hơi nheo mắt khi nhìn từ trên cao xuống dưới, nơi có một cô gái với cơ thể chằng chịt vết thương đang thấp hèn quỳ gối trước cậu ta. Bộ dáng này khác hoàn toàn với những người còn lại, dấy lên không ít nghi ngờ về việc cô đã bị đánh đập trước khi vòng loại kết thúc.

[Yandere] Tù Nhân Là VợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ