Chương 6: Vòng loại thứ 2

1.3K 120 16
                                    

Trốn dưới ánh mắt sắc lạnh của Idris, cô cũng không còn cách nào khác ngoài việc thoả hiệp. Hơi thở sát phạt của cậu vẫn như cũ hoà lẫn trong không khí, cho Delphi biết rõ kẻ điên đang đứng trước mặt mình không hề bình thường như vẻ bề ngoài.

Hay ít nhất, rằng bên trong cậu thậm chí còn đang giấu nghẹn một bí mật nào đó mà chính cô còn không biết tên.

Cố gắng lảng tránh cảm giác lạnh sống lưng, Delphi run rẩy gật đầu thay cho lời đồng ý. Thấy vậy, Idris cũng không có ý định làm khó cô thêm, liền xoay người bước đi trên con đường đã được chuẩn bị sẵn từ trước, biến mất ngay đằng sau cánh cửa sắt nặng trĩu.

Một nơi bất khả xâm phạm được bảo vệ bởi hai hàng ngũ quân đội đặc nhiệm, luôn sẵn sàng giết chết bất kỳ ai nếu họ làm trái mệnh lệnh được giao.

Hai cánh môi của Delphi mấp máy muốn nói gì đó rồi lại thôi, đôi đồng tử co rút mãnh liệt khi vô tình nhìn thấy hai tên lính vừa rồi còn đánh đập cô nay đã chết không toàn thây, mắt trợn lớn nhìn lên bầu trời âm u đầy vẻ trăn trối.

Cô biết mình đã không còn đường lui hay trốn chạy nữa rồi. Nếu còn dám suy nghĩ đến việc bỏ trốn, không những cái mạng này còn không giữ được mà thậm chí, nguy hiểm hơn là người nhà của cô cũng sẽ bị vạ lây.

Cậu ta đến rồi đi như một cơn gió, chỉ khác là cơn gió này lại đi kèm theo lưỡi hái của tử thần. Và cách duy nhất để sống sót, đó là ngoan ngoãn chấp nhận làm một món đồ chơi mua vui cho kẻ điên.

"Trò chơi tiếp theo chính thức bắt đầu vào ngày mai, xem ai sẽ thuần hoá được tôi nào?"

Phải rồi, đến cuối cùng ai sẽ là người thuần hoá được cậu ta đây?

Là một trong những người con gái ở đây sao?

Delphi không chắc, vì cô cảm nhận được, rằng đằng sau nụ cười thiên sứ kia là một con quỷ đã sa ngã đến mức không thể cứu rỗi dù chỉ là một lần nữa rồi.

Nhưng cho cậu ta cảm nhận được tình yêu thì sao, liệu cậu ta có chịu thay đổi bản tính không?

Không đâu, điều này là không thể.

__________________

Trước khi đấu trường sinh tử mới được mở ra, Delphi cùng rất nhiều cô gái được sắp xếp vào ở những căn phòng tách biệt khác nhau, bọn chúng chờ cho đến khi tất cả đã ổn định, mới nhân từ phân phát cho mỗi người một khay đồ ăn và một bộ đồ riêng để họ tự sửa soạn lại cho bản thân.

Tiếng cạch từ cánh cửa sắt đột ngột đóng lại, bỏ lại Delphi cô đơn cùng bốn bức tường lạnh lẽo. Xung quanh không có lấy một tia nắng, rong rêu nhân cơ hội đó bao phủ khắp nơi, thoạt nhìn càng khiến cho nơi đây trông thật giống một căn địa ngục sống không hơn không kém.

Nó giam nhốt cô khỏi thế giới bên ngoài, chỉ bằng cánh cửa sắt duy nhất.

Cơ thể tràn đầy cảm giác ê ẩm, tuy rằng trong tâm vẫn còn rất sợ hãi, thế nhưng Delphi cũng không thể làm gì khác ngoài yên phận nghe lời. Cố gắng di chuyển người đến gần cửa ra vào một chút, rồi lại đưa tay với lấy chút nước ít ỏi dốc thẳng cổ họng khô khốc.

[Yandere] Tù Nhân Là VợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ