Nguyên Dương về đến nhà, ba y lại không ở nhà.
Em trai em gái kinh ngạc nhìn y, không biết y bị làm sao.
Ngô Cảnh Lan vừa lúc từ cầu thang đi xuống, nhìn thấy con trai mình một thân lệ khí, tựa như la sát hung ác xông vào nhà, sửng sốt nói: "Con sao vậy?"
Nguyên Dương xiết nắm tay," Ba con đâu?"
"Đi Nghiễm Châu công tác rồi."
"Bao giờ thì trở về?"
"Không biết." Ngô Cảnh Lan đi đến bên người y, nhíu mày nhìn y,"Nguyên Dương, con sao thế? Giữa con cùng ba con đến tột cùng đã xảy ra vấn đề gì, ông ấy cả ngày mặt đen xì, khiến trong nhà chướng khí mù mịt, con suốt ngày không về nhà, vừa về thì là bộ dạng này. Mẹ là mẹ con, con có chuyện gì cũng không thể giấu mẹ được đâu."
Nguyên Dương cũng nhìn Ngô Cảnh Lan, khàn khàn nói: "Mẹ, con thích một người đàn ông, mẹ có thể chấp nhận không?"
Ngô Cảnh Lan trừng lớn hai mắt nhìn, "Con nói cái gì?"
Nguyên Cạnh lập tức nhảy dựng lên, từ sau lưng giữ lấy Nguyên Dương, "Anh, anh phát sốt rồi, theo em vào phòng nghỉ ngơi chút đi."
Cậu bé choai choai, đã muốn cao gần tới đầu vai Nguyên Dương, nhiều ít có chút khí lực, chính là ở trong mắt Nguyên Dương nhỏ nhặt không đáng kể, y khẽ hất tay, quăng Nguyên Cạnh qua một bên, "Anh không phát sốt. Mẹ, chuyện giữa con và ba, chính là vấn đề này, con vốn không muốn nói với mẹ, nhưng mẹ sớm hay muộn cũng phải biết, bởi rằng ba con đã khiến tất cả mọi người đều biết!" Nguyên Dương nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngô Cảnh Lan nhíu mi nhìn y hồi lâu.
Người Nguyên gia đều biết, tính tình Ngô Cảnh Lan so với Nguyên Lập Giang còn nóng nảy hơn, người bình thường đều không dám chọc giận bà. Nguyên Dương sớm đã chuẩn bị chờ mẹ nổi giận, y hiện tại cái gì cũng không sợ, y tình nguyện tất cả thịnh nộ đều trút lên mình, chỉ cần có thể che chắn một phần vì Cố Thanh Bùi, y đều muốn được gánh vác.
Đây là điều một người chồng cần phải làm.
Ngô Cảnh Lan nâng cằm, "Theo mẹ đến thư phòng." Sau đó bà chỉ vào Nguyên Cạnh cùng Nguyên Anh, "Hai đứa về phòng làm bài tập đi."
Nguyên Dương đi theo Ngô Cảnh Lan lên lầu.
Sau khi đóng cửa lại, Ngô Cảnh Lan đầu tiên là cho y một bạt tai.
Nguyên Dương nghiêng đầu, biểu tình không có một tia dao động.
Hai tay Ngô Cảnh Lan ôm ngực, nheo mắt nhìn y, "Là Cố Thanh Bùi phải không?"
Nguyên Dương nhíu mày, "Mẹ đoán được ư? "
"Mẹ mới vừa vì chuyện sa thải Cố Thanh Bùi mà ầm ĩ một trận với ba con, lý do ông ấy cho mẹ có thể gạt được người khác, chứ đừng hòng lừa được mẹ. Mẹ vẫn luôn nghĩ không ra đến tột cùng là vì cái gì, mà ngay cả giữa vợ chồng cũng không thể nói, hiện tại liên hệ trước sau, lập tức đã nghĩ thông."
Nguyên Dương cào cào tóc, "Chính là Cố Thanh Bùi." Y ngẩng đầu nhìn Ngô Cảnh Lan, "Mẹ, mẹ đừng có giảng mớ đạo lý rỗng tuếch đó với con, ba đã nói đủ nhiều rồi. Mẹ nói cái gì cũng vô dụng, con thích ông ấy, trong mắt con không chứa bất kỳ người nào khác, chỉ có mình ông ấy."
![](https://img.wattpad.com/cover/316702271-288-k64787.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] [REUP] - Châm Phong Đối Quyết
General FictionTác Giả: Thủy Thiên Thừa. Thể Loại: Đam Mỹ, Ngược, Niên Hạ. Trạng Thái: Hoàn Thành (118 chương và 2 phiên ngoại). Nhân Vật Chính: Nguyên Dương, Cố Thanh Bùi. Tấn Giang biên tập đánh giá: Tân quan thượng nhâm tam bả hỏa*, chuyện khó thứ nhất của tổng...