Trong cái tình cảnh thân em như trái bần trôi, gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu, tiếng chuông kêu lên king coong ở cửa bệnh viện thú ý báo hiệu có một vị khách đến ngồi xơi nước.
Anh chàng bác đang xoa nắn bờ mông trắng ngần nỳ của tôi bằng một gương mặt hưởng thụ bỗng đứng dậy nhìn ra ngoài cửa như để xem có ai đến thăm. Tôi cũng đưa đôi mắt chán chường này hướng ra ngoài cửa nhìn cùng luôn cho vui. Cái chân trắng vẫn cứ giữ vững công việc của mình là đạp, đạp liên hồi, đạp tới tấp bàn tay to lớn cứ hơi một lúc là bóp cái mông tôi kia.
Này! Cái mông của ta là để làm việc khác chứ không phải là để con người các ngươi bóp như bánh bao bán 20k ngoài chợ đâu nhá!
<Bỏ..bỏ cái tay ra! aaaa....aaaa sướng quá!>
Và trong thời gian ngắn ngủi ở bên người bác sĩ đẹp trai này, tôi có một phát hiện rất chi là lớn lao. Đó chính hắn ta rất biết nắm bắt tâm lý của người khác. Cứ mỗi lần tôi đạp bàn tay hắn ra đến bầm tím thì hắn lại gãi gãi nhẹ ở vùng sau gáy. Nói gọi là phê điên người!
"Hửm? Wakasa, em đến đây có việc gì vậy?"
Wakasa? Cái tên nghe quen quen à nghen. Tôi nhíu lại đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông trước mắt.
Ố ồ , không phải anh chàng ngựa vắn bán khoai lang đây sao? Cho một củ ăn tạm cái coi chứ thằng cha này toàn cho ăn thức cho chó thì tón báo chết!
Anh ấy bước vào với bộ dạng siêu siêu ngầu lòi và đừng có ảo tưởng quá! Anh ấy chỉ mặc quần đùi áo phông rộng thôi! Bên cạnh anh ấy thì tay đang cầm một cái túi khá là nặng trông như để cả quả tạ 5 cân trên đó.
Và anh ấy hình như....đang chuẩn bị ném cái túi đó về phía tôi?
Ối anh ơi, làm thế vỡ đầu em mất, em sẽ bị gãy tai rồi vỡ hộp sọ, bị nát óc rồi vân vân và mây mây. Em còn bị suy dinh dưỡng nữa đó, ném kiểu này là em đi tàn sát người dân dưới địa phủ đấy!
Tôi khi trông thấy bóng đen của chiếc túi đó thì đúng như theo phản xạ, tôi đã cuộn người tôi lại y như một cục bông nhỏ và chuẩn bị tinh thần hứng trọn toàn bộ cú ném đi vào lòng đất này.
*Bộp*
"Suýt nữa em ném vào người bé thỏ rồi đấy!"
Vị bác sĩ biến thái đã sờ mông tôi từ nãy đến giờ đang dang cánh tay rộng ra tiếp nhận chiếc túi đó ở trên đầu tôi. Không nghe nhầm đâu, anh ta đón nhận cái túi nặng kịch đó ngay trên đầu tôi.
Thành thánh thiên địa, amen nam ô di đà phật!
Ông Đa tổ trưởng mà thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ nói vào mặt mấy người rằng là:
"Tôi năm nay hơn 70 tuổi mà chưa có gặp cái trường hợp nào nó như thế này cả! Phải tôi tôi đấm cho mấy nhát rồi đấy!"
Thằng khốn nạn không biết thương hoa tiếc ngọc kia! Phải, tôi nói anh đấy đồ nhìn đời bằng nửa con mắt chết. anh nghĩ anh đẹp trai được vào vòng harem của tôi thì anh muốn làm cái gì thì làm hả?
Cho em xin chữ kí phát anh ơi!
"Bé thỏ? Kia chả phải cục bông à, làm gì có con thỏ nào?"
BẠN ĐANG ĐỌC
/Tokyo Revenger/ Ta là thỏ quý tộc, đừng đến sờ mông ta!
HumorCác cô muốn hn đọc một câu truyện về con người xuyên không thành động vật. thế thì chào mừng đến với truyện của tui :3333 Vì thằng diêm vương ngu ngốc mà tôi hóa thành một con thỏ giữa cuộc đời bất lương. Mọi người bảo tôi có hỏi ông ấy rằng tôi có...